My Blog List

Thursday, October 3, 2013

CHUẨN BỊ CHO TUỔI GIÀ - Phần 1


  
Tuổi già là một gánh nặng cho chính phủ ở những quốc gia phát triển và cho chính những người liên hệ . Những người liên hệ mà tôi muốn đề cập đến ở đây là người phối ngẫu , con cái và chính bản thân của người già .
Nghe bài " Những Câu Chuyện Trên Báo Chí" của anh Minh Duy được phát thanh trên đài SBS vào sáng thứ Bảy, 13-09-03 vừa qua . Câu chuyện có đề cập đến cô gái  ở một xứ Tây Phương , đã đăng mẫu quảng cáo trên Mạng để rao tặng một ông bố ở độ tuổi ngũ tuần .
Câu chuyện cũng còn nêu lên những sự thật phũ phàng được dành cho những người lớn tuổi , ở các quốc gia mà vật chất luôn được đề cao .

Chúng tôi nhận thấy cần nêu rõ và phân tích những khó khăn mà chúng ta có thể trải qua trong cuộc sống , ở khoảng tuổi về già . Đồng thời chúng tôi cũng muốn đưa ra một vài suy nghĩ , mong rằng có thể giúp nhằm tránh được những thảm trạng ở tuổi cuối đời . Cái điều mà không ai trong chúng ta có thể tránh khỏi được , nếu mà chúng ta chưa phải giã từ cõi trần nầy sớm hơn .
 
 Nhiều người lớn tuổi ở đây thường nghĩ , về già sẽ "bị" con cháu gởi vào nhà dưỡng lão như một hình thức tống khứ . Họ quan niệm rằng , phần lớn con cái ở các nước phát triển như nước Úc này , chúng không biết săn sóc cha mẹ ở tuổi già yếu .
Với suy luận là : "Lúc còn nhỏ cha mẹ đã bỏ chúng vào nhà trẻ , cho nên khi cha mẹ về già , chúng cũng cho ông bà thân sinh vào nhà dưỡng lão , như một quy luật bù trừ " .

Họ cho rằng , khác với con cháu ở Việt Nam , chúng có nhiều tình cảm và rất có trách nhiệm trong việc chăm sóc cha mẹ già .
Điều này được đánh giá cao, như là một sự báo hiếu cho công ơn sinh dưỡng của cha mẹ.
Chúng tôi không dám đả phá quan niệm vừa nêu trên . Chúng tôi chỉ muốn nêu ra đây những thực tế và đưa ra một vài đề nghị , để quý vị nhận thức và bắt đầu thực hiện , ngay từ bây giờ , nếu quý vị thấy cần phải chuẩn bị cho tuổi về già của mình .

Trước tiên chúng tôi xin được nói về NHÀ DƯỠNG LÃO :

Nếu có lần nào đó, quý vị có dịp đến thăm một nhà dưỡng lão thì quý vị sẽ thấy , tại đây giống như là một trạm chuyển tiếp ở giai đoạn chót của đời người .

Nhiều hình ảnh thật đau lòng hòa lẫn với cái mùi xú uế , phát ra từ những căn phòng mà người bệnh không kiểm soát được đường đại , tiểu tiện .

Dù có sự giúp đỡ từ nhân viên của nhà dưỡng lão , nhưng không phải lúc nào cũng được thực hiện nhanh chóng như yêu cầu . Cộng thêm với nỗi cô đơn , hoặc là nghe những tiếng rên la đau đớn cũng như chứng kiến những cái chết thường xảy ra gần như mỗi ngày .

Chắc chắn rằng , không một ai trong chúng ta lại muốn được sống trong cái hoàn cảnh như vậy !?

 Nhưng Nhà Dưỡng Lão không phải là nơi mà con cháu muốn gởi cha mẹ vào đó cho rảnh nợ . Quý vị phải hiểu rằng , muốn được nhận vào đây, cần phải hội đủ các điều kiện quy định , đó là :

1-    Những người có sức khỏe kém, không tự chăm sóc cho chính bản thân mình, không thực hiện được những hoạt động căn bản, cần thiết cho cuộc sống một cách độc lập .

 Nói một cách cụ thể hơn là ,

-   những người không tự lấy thức ăn đã nấu sẵn để hâm nóng và tự mình ăn uống được .
-    Những người không thể tự mình đi tiêu , đi tiểu , mà phải cần dến sự giúp đỡ từ người khác . 
-    Những người có sự bất ổn về mặt tinh thần , chẳng hạn hay quên
trước quên sau , mở vòi nước hay lò nấu mà không nhớ đóng lại .

-         Những người mắc chứng mất trí ở tuổi già, ra đi khỏi nhà mà không biết tìm đường về ...

2-     Mặc dù chính phủ có tài trợ ngân sách cho các nhà dưỡng lão . Nhưng những người hội đủ điều kiện sức khỏe quy định để được nhận vào ở , họ đều phải trả một khoản tiền viện phí . Khoản phí này thường là cao hơn số tiền cấp dưỡng cho tuổi già . Có nghĩa là con cái phải trả phụ khoản tiền chênh lệch, chưa kể tiền thuốc men .

Muốn đưa vào ở các nhà dưỡng lão thì cần phải được xác nhận của bác sĩ , chứng thực là người nầy hội đủ điều kiện kém sức khỏe như vừa nêu trên đây .

Như vậy , quý vị phải hiểu rằng , "bị" đưa vào nhà dưỡng lão không phải là ý muốn của con cái , mà chính là điều kiện sức khỏe yếu kém của chính mình . Vì quý vị cần đến một sự chăm sóc , giúp đỡ đặc biệt và thường xuyên cho những sinh hoạt hằng ngày .

Nếu như sức khỏe của mình còn tốt thì chẳng ai cho phép mình vào ở các nhà dưỡng lão . Dù rằng chính mình có tự nguyện xin vào cũng không được chấp thuận.

Mặt khác, nếu như sức khỏe của mình có kém , nhưng còn có sự giúp đỡ của con cái hay người phối ngẫu thì đâu có cần vào nhà dưỡng lão như quý vị từng lo lắng .

Tuy nhiên quý vị cũng phải nhận thức rằng , đời sống ở đây có khác hơn tại Việt Nam .

Ở đây , con cháu của quý vị phải làm việc và có nhiều nỗi lo âu trong cuộc sống hằng ngày .

Chúng tôi không cần phải phân tích nhiều ở đây vì chính quý vị đã là nhân chứng rồi . Quý vị biết rằng con cái của chúng ta không thể bỏ việc để ở nhà chăm sóc mình , dù rằng chúng ta thực sự phải cần đến chúng .

 Điều này không có nghĩa là con cháu của chúng ta ở đây không chịu chăm sóc cha mẹ già .
Quý vị thử tưởng tượng, chuyện gì sẽ xảy ra nếu con mình mất việc làm. Và chúng tôi cũng đoan chắc rằng, quý vị cũng không thể vui được một khi con mình phải bỏ việc mà chính mình là nguyên nhân.
Nói rõ hơn một chút là quý vị không nên trông mong gì ở con cái trong tuổi già của chúng ta .
 Nếu như không kỳ vọng vào con cái thì liệu có ai sẽ giúp đỡ mình ở tuổi xế chiều ?
 Xin thưa rằng , đó là người phối ngẫu của chính quý vị chứ chẳng có ai xa lạ cả. 
Ở tuổi già chỉ có người phối ngẫu là người gần nhất, có thể giúp đỡ rất nhiều về các mặt tinh thần và những sinh hoạt cần thiết trong cuộc sống thường nhật.

Quý vị đã nhận biết được , khi nuôi một đứa trẻ bình thường thì phải cần đến sự hy sinh gian khổ của người mẹ . Tuy nhiên đứa trẻ thường mang lại nhiều niềm vui cho người nuôi dưỡng nó . Niềm vui đến được từ những nụ cười, những tiếng bập bẹ đầu đời và những bước đi chập chững khởi đầu trong cuộc sống...
Niềm vui có được khi người mẹ nhìn thấy con mình có những thay đổi từng ngày . Ví như một người trồng hoa , tìm thấy được niềm vui khi nhìn thấy những bông hoa đang nở rộ trên cành . Họ cảm nhận được cái công lao đã đổ ra hòa chung với niềm hy vọng tràn đầy, cho tương lai của con mình .
Người mẹ nuôi con trẻ, thường thì lúc họ còn đang ở độ tuổi có nhiều sức lực.

Trái lại , nuôi một người già thì khó khăn hơn nhiều . Khác với nuôi một đứa trẻ , người già không cho người nuôi một hy vọng gì cả . Người nuôi đã đoán biết chuyện gì sẽ xảy ra cho người được nuôi . Nuôi càng lâu , càng chán nản , bởi vì sức khỏe của họ mỗi ngày một tệ hơn , theo đúng quy luật của tạo hóa .

Vì ăn ngủ kém cộng với sự đau đớn của thể xác , khiến cho người già hay than phiền , cau có .

Nếu người già còn lẩm cẩm hay mắc thêm chứng mất trí . Thường nói những điều không trúng đâu vào đâu , khiến cho người nuôi cũng như những người thân chung quanh dễ bực bội , buồn phiền .

Nếu người nuôi lại là người phối ngẫu thì họ cũng đang ở độ tuổi mà sức khỏe không còn khá mấy và tinh thần của họ thì cũng đang tuột dốc , vì có nhiều nỗi lo âu trong cuộc sống.

Quý vị làm sao có thể đoán biết được rằng :
-         Ai trong số hai người, vợ hay chồng sẽ nhờ đến ai để 
          chăm sóc cho mình ở tuổi già sức yếu .?
-         Ai sẽ ra đi trước ?
-         Người ở lại sẽ phải nhờ đến sự giúp đỡ từ đâu ?  

Mời đọc  tiếp :  Đinh Tấn Khương : CHUẨN BỊ CHO TUỔI GIÀ # 2 

No comments:

Post a Comment