My Blog List

Sunday, July 8, 2012

Viên ngọc nát


Viên ng
c nát

(Hi ký- Vương Mng Long- K20)

"Người yêu nước có th b giết.
Nhưng tinh thn ái quc ca mt dân tc thì bt dit."
(Vương Mng Long)

Gia năm 1978, toán bn người cu sĩ quan ca Quân-Lc Vit-Nam Cng-Hòa, tù ci t Tri 4, Xã Cm-Nhân, Yên-Bái, vượt ngc ln th nhì, nhưng b tht bi. Đi Úy Lê Bá Tường chết trong rng. Còn li Thiếu Tá Đng Quc Tr, Đi Úy Trn Văn C và tôi (Thiếu Tá Vương Mng Long) b bt đưa v tm giam  Đoàn 776 Yên-Bái.    Ngày đu, mt v binh còn rt tr tên Li đã thng tay nn mt báng súng A.K vào mt tôi, mt cái răng gãy. Tên v binh Cng-Sn tr tui này đã nng tay vi tôi, vì hn va tìm thy trong ba-lô ca tôi mt bài thơ "phn đng". Chưa h gin, hôm sau y tr li. Tôi b qut thêm mt báng súng vào ngc, gãy mt cái xương sườn.    Qua ngày th tư thì chúng tôi b đưa xung phà đ v Tri 9 bên hThác Bà, Xã Cm-Nhân, Yên-Bái.    Hai bn đng hành ca tôi, Thiếu Tá Tr và Đi Úy C b nht trên nhà kho ca tri. Tôi không rõ h b đi xra sao. Còn tôi là người cm đu cuc vượt ngc này, nên b tách riêng, giam trong nhà k lut, sát vi hàng rào khu cưa x th mc. Tôi b cùm chai chân, còng c hai tay.    Khi y đang mùa hè, trong hm nóng nc, mui như tru, bt k đêm, ngày. Da mt, da c, da tay chân ca tôi tr nên sn sùi vì mui đt.    Tôi được phát hai cái ng na l ô dng gn chân nm. Mng na đ đi tiu tin, mt đ cha nước ung. Tay b còng, chân bcùm, vn đ đi đi, tiu tin qu là mt cc hình. Nhưng vì bng đói liên miên, nên vn đ đi tin cũng khó xy ra thường xuyên.    Cũng do biên bn bàn giao li t Đoàn 776, nên t hôm v Tri 9, ngày nào tôi cũng tri qua mt trn đòn hi ch, kéo dài trên, dưới hai tiếng đng h. Tôi b bt đng gia phòng trc tri, bn góc phòng là bn v binh. Tôi b đánh chuyn tay t góc này sang góc khác, xoay tròn quanh phòng. Má bên trái va lãnh mt cú đm chưa kp cm thy đau thì má bên phi đã lãnh cú đm tiếp theo. Nhng đt máu mũi pht ra ng c tràn trên má và trên ngc tôi ch làm cho nhng tên v binh tr tui hăng tiết thêm.    Trng lượng thân tôi thi này còn chng trên ba mươi ký lô là cùng. Nhng cú đm móc tn lc làm cho tôi có cm tưởng như là đang "bay" t góc nhà này, sang góc nhà khác. Sau mi tiếng "h!" máu tôi li trào ra như xi. Không biết máu t mm tôi hay t phi tôi phun qua hai l mũi thành vòi? Mt tôi bm tím sưng vù, đôi mt híp li, nhìn mt vt hóa hai. Sau khi b hàng chc cú đá ct lc vào bng dưới, ct đái trong bng tôi c t do tuôn ra qun. Tôi c nín, cũng không nín được.    Lãnh nhng trn đòn thù như thế này, tôi mi thm ý câu hăm he ca tên sĩ quan an-ninh Tri 9, "chúng ông s đánh cho mày té đái, vãi phân".    Nhiu ln tôi b đánh ma mt xanh, mt vàng mà vn chưa được tha; đến lúc tôi mm như si bún, v binh mi kéo tôi ra vt ngoài ca phòng trc. Có hôm c gi sau trc tri mi cho người kè tôi v nhà giam.    Chc nhiu bn tù thy cnh tôi nm rũ như cái xác không hn nơi góc sân phơi sn khô, nên mt người được tha v Ban-Mê-Thut đã đến nhà ông bà nhc ca tôi k li rng tôi trn tri và b v binh đánh chết ri!    Khi nhn tin này, ông anh v ca tôi lo quá, vi đ ngh vi bà m v tôi, "Đng nói cho con Loan hay tin chng nó chết. Nghe tin này nó không sng ni đâu! Nó mà chết thì đàn con nó s bơ vơ…"    Nhng ngày không bdn lên "khung" đ lãnh đòn, tôi nm ch thi gian trôi qua.    Mt tia nng xuyên khe mái na, in mt đm sáng trên nn nhà. Nhìn v trí đm nng di chuyn, tôi biết gi gic. Chm nng bt đu xut hin trên vách nhà hướng Tây vào lúc kng gii lao th nht ca tri (khong chín gi sáng) ri tt di chuyn dn v hướng đông. Khi tiếng kng báo gi đim danh chiu (khong năm gi chiu) thì chm nng ti gia vách hướng Đông, thế là hết mt ngày!    Hàng ngày, tù nhân ca nhà bếp đem cho tôi mt bát sn khô nu nhão nhoét. Anh ta phi đ bát sn nơi ca bung giam; tiếp xúc vi người đang b cùm là điu cm k!    Khi người tù đưa cơm ri bước, đàn gà ca tri vi tranh giành nhau nhng mu sn trong tô. Ti gia trưa, tên b đi trc tri mi đến m ca hm giam cho tôi ăn ba cơm tù đc nht trong ngày. Nhiu khi, tô sn ti tay, tôi ch thy mt m by hy đt cát và vài cng sn khô c ngón tay. Tôi đói ti run chân, run tay, đói ng không được.    Hình như không có "chế đm thc nào áp dng cho nhng trường hp tù ci to vượt tri. Có hôm tôi được mt c sn ln c cườm tay, dài mt gang. Cũng có ngày tôi được hai c khoai lang luc nng chng na ký. Thường xuyên, thc đơn cho tù trn tri là mt tô cháo sn phơi khô rc mui.    T lâu lm ri, không nghe ai nhc ti hai ch "nhân quyn". Trong thi gian tôi b cùm  tri này thì, c cách hai hay ba tiếng đng h, mt tên b đi đi tun tra li ghé kim soát tình trng khóa, cht, còng, cùm mt ln. Trong bóng ti, đ chc chn rng tôi còn sng, anh ta thường "tin tay" khn cho tôi mt cái bt tai hay mt báng súng đ nghe tôi la lên oai oái vì đau.    Đêm nào nghe thy tiếng chân nhiu người đi tun, lòng tôi li php phng,… biết đâu?… rt có th, người ta s p vào, hè nhau đè tôi xung, bt ming, khóa tay tôi, tròng mt si dây thòng lng vào c tôi, ri lôi thân tôi lên xà nhà, như cách đây hai năm h đã làm, đ giết mt anh tù vượt ngc bên Tri 4. Nhng cái chết như thế s được thông báo là "tù t t", tht đơn gin.    Mt ngày, khi vt nng va chm chân vách tường hướng Tây, t bên sân ca đi cưa x, sát hàng rào có tiếng người nhn sang, tôi nhn được đó là tiếng thng bn thân Vũ Văn Bng,    " Long ơi! Th mc được lnh đóng ba cái áo quan. Chc ti mày s b x bn. Trưa mai tao s đem cơm cho mày. Mày có nhn gì cho gia đình thì nói vi tao, tao s thư cho gia đình tao, ri chuyn cho gia đình mày. Tao c tưởng ti mày đã đi thoát, không ng…"    Ri nó nc lên, nghn ngào…    Thng Bng cũng là dân Bc-Kỳ Di Cư như tôi. Chúng tôi thân thiết sáu năm cùng lp Trung Hc Trn Quí Cáp. Sau khi tt nghip Tú Tài 1, nó tình nguyn đi Khóa 63 A Sĩ-Quan Không-Quân.    Thiếu Tá Vũ Văn Bng là Trưởng Phòng Quân-Báo Sư Đoàn 6 Không-Quân. Mi ln t tin đn vthăm Pleiku, tôi thường gp nó.    Nm trong cùm, nghe tiếng khóc ca người bn đng môn, lòng tôi chnh nh ngôi trường đã đào to tôi thành người.    Tiếng thày hiu trưởng Tăng Dc, ngày đu Đ Tht, còn đâu đây,    "Trường chúng ta được hân hnh mang tên Trn Quí Cáp. C Trn là mt v anh hùng ái quc. Thày mong mun các em chăm ch hc hành, đ sau này thành đt, ra giúp nước, làm rng danh cho trường."    Hôm y có mt v khách, vn là mt giáo viên, bn ca thày hiu trưởng, ti thăm và nói chuyn. V khách này là thân sinh ra anh Phm Phú Nhàn, người ngi bên cnh tôi.    Ông khách m đu bài din văn bng mt câu mà tôi nh c đi,    "Ti mi nh đây! Thà làm mt viên ngc nát, ch không làm mt viên ngói lành. Nếu ti mi không chăm ch hc hành thì sut đi ti mi ch là nhng cc ct xái mà thôi!"    Sau đó ông già dài dòng k v lý lch và cuc đi người anh hùng ái quc Trn Quí Cáp, qua đy, chúng tôi biết c Trn vì yêu quê hương, yêu đng bào, nên đã b cm tù, b đưa lên đon đu đài.    Tôi ln lên, t hào và hãnh din là mt đa con ca c Trn. Tôi c nh mãi hai danh t "viên ngc nát"' và "cc ct xái" mà ông b anh bn hc ca tôi đã đem ra ví von trong câu truyn khuyên nh ti nh.    Tháng Năm năm 1908 c Trn Quí Cáp đã b đưa ra pháp trường, x trm ngang lưng. Ngày đó khóc bn, c Phan Bi Châu đã viết,    "Ngc toái bt ngõa toàn, tam t ngc hàn, sơn hi khp
Hng khinh nhi thái trng, thiên thu lun đnh, nht tinh huyn." (Phan Bi Châu)
    D
ch:    Ngc nát vn hơn ngói lành, nhà tù ba ch, núi bin khóc
Thái Sơn nng, lông hng nh, bàn lun nghìn năm, còn thy sao tri sáng.
    By chc năm sau, tháng Năm năm 1978, mt người vì yêu đt nước, yêu đng bào cũng đang nm ch gi ra pháp trường.    Hai người, tôi và c Trn Quí Cáp, tuy sinh ra không cùng thế k, nhưng đã phm cùng mt ti: "Ti mt nước" (Phan Bi Châu)    Thế mi biết, nhng người yêu nước có th b giết, nhưng tinh thn ái quc ca mt dân tc thì bt dit.    Trưa nay nghe tiếng khóc ca thng bn, tôi th dài,    "Thôi thế cũng là xong! C coi như mt ln ra trn…"    Mười hai năm la đn, vào sinh ra t, tôi đã không ngng c gng đ hoàn thành phn nào ước vng ca thày tôi ngày đu Đ Tht. Là đ t ca c Trn Quí Cáp, tôi đã noi gương c, cng hiến trn đi tôi cho t quc.    Tiếc thay, đt nước tôi đã ti thi mt vn, nên tôi đành chp nhn nhng tai ương giáng xung s phn mình.    Đêm hôm đó tôi thc trng. Tôi nm im, nhm đôi mt li, mường tượng ra trong trí, tng khuôn mt ca nhng người thân. Trước hình nh mi người, tôi lm nhm nhn nh li vĩnh bit. Ln lượt, tôi chia tay vi m tôi, ri ti v tôi, cùng ba đa con gái.    Đến lúc phi tưởng tượng ra khuôn mt thng con út thì óc tôi quay mòng mòng. Tôi không làm sao v ra trong trí khuôn mt ca thng con. Nó sinh ra ba tháng sau ngày Min Nam sp đ, lúc đó tôi đã  trong tù ri.    Trưa hôm sau thng Bng năn n anh bn tù trưởng bếp đ nó thay anh ta đem phn ăn mt ngày sn khô cho tôi. Nó đng ngoài ca bung giam, ming cười hô h,    – Long ơi! Chiu hôm qua, sau khi đóng xong ba cái áo quan, v lán tao không ng được. Tao bun, tao thương mày, tao khóc sut đêm. Sáng nay tao mi biết, Tri 7 có năm thng chết đui vì b chìm mng khi đi cht na. Nhưng Tri 7 ch có hai cái áo quan, nên ti tao phi đóng thêm ba cái na. Thế mà tao c ng là áo quan đ dành cho ba đa ti mày…    Thng Bng chưa dt li đã có tiếng vbinh quát tháo,    – Anh kia! Đem cơm cho "phm" xong là phi đi ngay. L ng  đây tôi cho mt báng súng bây gi.    Lúc đó vt nng nm ngay gia nn nhà, đúng Ng! Anh bn Thiếu Tá Vũ Văn Bng va báo cho tôi mt tin vui. Như vy là, ít nht tôi cũng còn sng thêm mt, vài ngày na!    Nhưng va cm thy vui đó, lòng tôi li chùng xung ngay. Bi vì, suy nghĩ li, thì đó cũng là mt tin rt bun, vì tôi va mt năm đng đi. Mai đây, mt nơi xa xôi nào đó, trong Nam, s có năm gia đình đau kh vô cùng khi được báo tin này.    Chuyn ra pháp trường ca tôi đã không xy ra. Hôm sau chúng tôi b chuyn tri. Ba người b trói qut hai tay ra đàng sau. Thêm vào đó là mt si thng được buc vào cánh tay phi ca tôi, lun qua lưng anh Tr, ti cánh tay trái ca anh C. Đi hướng nào, chúng tôi cũng b dính chùm.    Hai khu A.K kèm chúng tôi ri Tri 9 vào gi tù tp hp đi lao đng. Nhng khuôn mt hc hác vì đói khát ca đng đi đang hướng v phía chúng tôi. Có đôi bàn tay gy guc đưa lên má vi vàng qut nước mt.    Chúng tôi b dn đi mt vòng quanh ch Cm-Nhân đ cho dân đa phương coi mt. Cũng may, ln này dân chúng ch đng nhìn theo ba người tù b trói mt cách tò mò, không có ai chy theo ném đá hay đ đo, s nhc chúng tôi như thi 1976.    Năm 1976, sau khi b bt vì ti vượt ngc ln đu t Tri 3, tôi và Thiếu Tá Đng Quc Tr đã b trói ngot cánh khuu, ri b dn riu qua đây đ dân đa phương bày t lòng căm thù "Ngy Quân ác ôn". Chúng tôi b ném đá sưng đu, sưng c.    Cùng thi gian đó, toán b bt bên kia sông Hng, v qua đây cũng b dân đánh đp tơi bi, Thiếu Tá H Văn Hòa gãy xương sườn, Thiếu Tá Nguyn Văn Nghiêm sưng vù hai má, Thiếu Tá Trn Tn Hòa dp mũi.    Riêng toán đi t Tri 4 là b "chiếu c" k càng nht: Đi Úy Nguyn Tn Á b đánh bng đòn gánh, x vai trái, Thiếu Tá Chu Trí L b qut li cng chân, Thiếu Tá Nguyn Hu Đông b đm lòi mt. Không nhng thế, ba anh này còn b nht trong chung trâu, b dân quân nm tóc, dúi mt vào h phân trâu bò nhiu đt, xém chết ngt.    Trong hai năm b giam gi  đây, chúng tôi có nhiu dp đi lao đng "vn công" vi các hp tác xã nông nghip ca dân đa phương. Qua nhng ln tiếp xúc y, người dân có l đã nhn ra rng, nhng sĩ quan Vit-Nam Cng-Hòa không phi là nhng k "ác ôn" như h tng nghe chế đ Bc-Vit tuyên truyn. Dn dà, dân chúng nơi này đã nhìn chúng tôi vi đôi mt khác xưa. Càng ngày, dân trong vùng càng t ra thân thin vi chúng tôi hơn.    Ri ch Cm-Nhân, v binh dn chúng tôi nhm hướng Lũng Ngàn: thế là chúng tôi v li Tri 4!    Tháng Tám năm 1976 tôi đã bcùm  bung giam Tri 4 hơn ba tháng tri. Ri cũng t nơi này, đu năm 1978, tôi li xut phát cuc vượt ngc ln th hai.    Nay b đưa tr li nơi đây đ chp cung thì qu là điu đáng s đi vi tôi.    Cũng như  bên Tri 9, hai bn tôi b nht trên ban ch huy. Còn tôi b cùm riêng trong nhà klut nơi góc trái cng tri, sát hàng rào, bên b sui.    Va đt chân vào phòng giam, tôi đã nhìn thy mt cái cùm mi cáo cnh. Cái cùm chân này tinh vi và chc chn hơn cái cũ nhiu.    Trước đây, năm 1976, chân người b cùm có th dui dài thoi mái, hai chân sát đt trong bung giam.    Ln này cùm làm bng hai tm ván ghép, mi tm được khoét hai na vòng tròn va c chân. Sau khi gác hai c chân tù nhân lên hai hình bán nguyt ca tm ván dưới, cai tù s kéo sp tm ván trên xung và khóa cht. Thế là, tù nhân ch còn cách nm nga, vt hai chân lên cao 45 đ. Chân người bpht s lòi ra ngoài ô ca s đu hi. Lính canh không phi đi ti ca bung giam, mà ch cn bước qua cng chính là đã nhìn thy đôi chân người có ti ri.    Sau này tôi mi biết, cái cùm đó được hoàn thành ch vài ngày trước khi chúng tôi b gii v đây. Người v kiu cùm là viên Thượng Úy Vit-Cng tên Xuyên, Chính Tr Viên ca Tri 4. Người tù th mc được giao nhim v đóng cái cùm li là mt cu Hi Quân Thiếu Tá VNCH, bn cùng lp Trn Quí Cáp ca tôi.    Còng tay là mt cp khoen st rèn s 8 va sát vi c tay. Khóa ca nó là loi khóa ca, ln bng bàn tay, nng chng mt ký lô. Cái khóa này đè trên ngc làm cho tù nhân khó th vô cùng.    Ngay bui chiu đu tiên, tôi đã b tên v binh Lê Văn Tưởng ti "hi thăm sc khe".    V binh Lê Văn Tưởng và v binh H Ngc Thng, bit danh "Thng Bo" là hai hung thn ca Tri 4. Thy bóng dáng hai tên này tđàng xa, anh em bn tù đã run ri.    Tên Tưởng ló đu bên ca s đu hi, đôi mt chp chp, ming cười cười,    – Anh Long ơi! Mnh khe ch?    – Thưa anh b đi, tôi vn khe.    – Người ta đn, na đường, máy bay lên thng ca M đến đón, nhưng các anh thích đi b cho khe chân, nên mi b bt li, có đúng không?    – Tôi không biết chuyn này anh b đ!    – Mình "nh" anh mun chết! Anh có "nh" mình không?    Tôi lng thinh.    – Anh đi vng my ngày? Anh nh?    – Tôi trn sáu mươi bn ngày.    Tên b đi g cái băng đn A.K ra khi súng, nhoài người qua ca s,    – Sáu mươi tư ngày! K lc đy!    Hn dơ cao cái băng cha đy đn A.K gõ xung hai chân đang b cùm ca tôi, ri ln tiếng dõng dc đếm,    – Mt!…Hai! …Ba!… Bn!…    Sng ca cái băng đn giáng trên xương ng quyn làm cho tôi thót tim. Tôi la lên,    "i!… i!…i! …"    Thy tôi đau líu lưỡi, Tưởng cười khoái trá. Nó cười bng ming, và cười c bng đôi mt,    – Anh Long đi vng sáu mươi tư ngày. Tôi kh vì anh sáu mươi tư ngày. Tôi s gõ chân anh sáu mươi tư ln đ anh nh! Mười hai! Mười ba! Mười…    Tôi đau đến chy nước mt, đau nhy nhm, đau qun qui, giy đành đch.    V binh Lê Văn Tưởng vn tnh bơ, mt không đi sc, tay nó dơ lên, giáng xung, đu đu…    ng chân tôi sưng lên, ri tóe máu. Mt tôi bt đu hoa, tai tôi ù như sp điếc đc.    Đau quá, tôi điên tiết, ngi bt dy. Tôi dơ hai tay có cái còng lên cao, nn mt phát thng cánh, trúng c tay thng mt dy.    Bt ng b mt cú đau điếng, nó buông rơi băng đn. Mt nó đi sc thành màu tím. Nó nghiến răng, rít lên,    – Tiên sư cha nhà mày! Ông cho mày biết tay. T nay mày ch còn nước bò thôi, hết đi được na ri! Con ơi!…    Nó cúi xung rút con dao găm đeo trên dây lưng. Mt tay nó cm bàn chân phi ca tôi, tay kia dí mũi dao vào nhượng chân. Ch mt giây đng h na là gân nhượng chân tôi b ct! Tôi s thành phếnhân!    – Ngng tay ngay!    Tiếng quát ca ai đó làm cho tên khát máu chùn tay, mũi nhn ca con dao găm va chm lp da khuu chân tôi thì ngng li.    Người va quát là cán b Vn.    – Đng chí có nhim v gì  đây? Sao li đnh ct gân chân người ta?    – Th trưởng ơi! Thng này hn láo quá! Nó chi tôi. Tôi phi dy nó mt bài hc.    Cán b Vn nghiêm ging,    – Chuyn gì cũng phi báo cáo vi cp trên. Đng chí không được ttin.    Hung thn h Lê đi vòng sang ca chính, khom mình lượm cái băng đn. Nó lườm lườm nhìn tôi vi đôi mt căm hn,    – Tiên sư cha mày! Smày còn may lm đy!    Tôi cũng nghiến răng, trn mt, nhìn ngay mt nó,    – T m mày! Đ con chó!    Cán b Vn ra lnh,    – Đng chí Tưởng ra khi đây ngay! T nay, nếu không phi phiên trc, tôi cm đng chí léo hánh ti đây.    Ch cho tên Tưởng qua khi cng, cán b Vn mi bước ti sát ca phòng giam, nh ging nói vi tôi,    – Chuyn đâu còn có đó. Anh Long yên chí nm ngh đi, đng lo nghĩ gì c.    Viên Trung Úy Cng-Sn tên Bùi Văn Vn này là dân Hi-Dương. Anh ta làm qun giáo  đây t ngày mi lp tri.
—–o—–
   Đêm tháng Năm, mui vo ve…    Ngoài rào có tiếng chân người li lõm bõm dưới nước; chc đó là ông già Khê người dân tc Tày? Đêm nào già Khê cũng đi cm cn câu cá dc theo con sui.    Nhà ca già Khê nm sát rào Tri 4. Trước khi trn tri, mi ln tôi đi ngang qua rào, ông c tt bng này thường dúi cho tôi mt gói t him, kèm vi li dn dò,    " nơi thâm sơn cùng cc này, nh mi ngày làm mt qu t him đ chng st rét, ngã nước!"    Có ánh đèn pin loang loáng, ri tôi nghe già Khê ln tiếng hi người nào đó,    – Làm gì mà ngi đây thế? Thy hết hn… tưởng ma!    Người kia tr li,    – Sut! … Sut!… Cháu… ngi …chơi…    Tiếng người này nh nhí, nhưng tôi vn nghe được đó là tiếng v binh Đèo Văn Thng. Tri 4 có hai v binh tên là Thng. Đèo Văn Thng người Cao-Bng, hin như bt nên chúng tôi gi là "Thng Pht". Tính nết "Thng Pht" trái ngược hn vi "Thng Bo" H Ngc Thng người Bc-Thái rt đc ác d dn. Gp điu không va ý, "Thng Bo" đánh tù không nương tay. Ch "Bo" là t ch "Porteur" tiếng Pháp, có nghĩa là "phu khuân vác". Bit danh ca hai v binh tên Thng đu do anh em tù Tri 4 đt ra, và truyn ming vi nhau.    Già Khê li ln tiếng thc mc,    – Ngi chơi mà chong súng như canh k trm? Có báo đng h?    – Không…không…cháu ngi chơi mà…    – ! thôi nhá! Có rnh vào nhà rít điếu thuc lào ri hãy v    – Vâng…vâng…    Sau đó tôi nghe my tiếng "Thch! Thch! Thch!…" trên nn đt, có l già Khê đang dm dm gót chân vài cái cho ráo nước?    Ri tiếng chân bước xa dn, đêm tr li vi m âm thanh hn đn caếch nhái, côn trùng…    Tôi đang thiu thiu sp ng thì có bóng người bước vào. Người đó v nhè nh bên hông tôi,    – Dy! Dy mau! Ban ch huy tri thy anh tiến b nên xét tha cho anh v lán đy!    Tên v binh cúi xung ly chìa khóa m còng tay cho tôi, ri y đi vòng ra ngoài đu hi tháo cht cái cùm chân.    Bt ng nghe lnh được tha v đi lao đng, tôi va ngc nhiên, va mng r.    Tôi chưa đng vng, tên b đi đã thúc gic,    – Đi mau! Anh lên "khung" gp trc tri, ký giy tha ri v lán cho sm!    Tôi thy ngoài tri ti đen như mc, nên chùn bước,    – Ti thế này làm sao thy đường mà đi? Mi đêm, các anh dn tôi đi đâu cũng có cái đèn bão mà?    – Hôm nay ch lên ký cái giy thôi, cn gì đèn vi đóm?    Linh tính báo cho tôi biết, hình như có điu gì không n, nên tôi vi ngi bt xung bc ca,    – Tôi không đi đâu! Mun tôi đi, phi có đèn, đi không đèn thì v binh gác trên chòi s bn tôi chết!    Tên b đi thy tôi ngi ì ra trước thm, bèn rút túi, ly ra mt khúc nến. Y bt qut đt nến lên, trao cho tôi,    – Đây! Đèn đây, anh cm ly ri đng lên đi đi!    Tôi ù lì,    – Nếu anh đưa cái đèn bão, tôi s cm đi ngay. Cây nến này ra gió là tt lin, tôi không đi đâu!    Tc quá, nó quát m lên,    – A! Cng đu h? Anh không đi, tôi điu anh đi!    "Huch! Huch!"    B hai cái báng súng đánh vào vai, đau lm, nhưng vn không nao núng, tôi c ngi ôm cht cây ct ca không chu buông.    Sau cùng, thng v binh đành quàng khu súng ngang vai đ hai tay nó được tdo nm c áo tôi, lôi ra ca. Biết mình không đ sc vt nhau đ cướp súng, tôi đành ôm cánh tay k thù, nhe răng cn ti tp. Đau quá, nó đành buông tôi ra. Tay xoa ch b cn, ming nó chi,    – Đ chó cn càn!    Tôi la lên,    – Anh mun bn tôi phi không? Bn thì bn bây gi đi! Tôi không ngu mà bước ra cng cho anh bn đâu! Tôi biết tng… tòng… tong… âm mưu ca anh ri!    Hình như câu nói đó làm cho tên v binh chm nc, nó p úng,    – y! y! Tôi không bn anh đâu! Mà sao anh biết? Ơ …ơ …ơ    B dng bi ri ca thng cai tù kèm vi câu "Mà sao anh biết?…" khiến tôi suy ra ngay,    "Đúng ri! Ti nó gài cho mình không đèn đóm đi ra cng đ giết mình! My thng b đi chong súng ngoài kia đang ngi phc kích ch bn mình ch đâu phi ngi chơi?"    Thy chết đến nơi, tôi đánh nước liu, chõ mm v hướng các lán tù, tôi gào lên,    – Anh em ơi! Người ta giết tôi! Anh em ơi! Chúng nó bt tôi đi ra khi rào đ bn tôi! Anh em ơi! Cu tôi vi!    Ngay t lúc đôi bên ging co, đã có vài người tù Lán 1 và Lán 5 ló đu ra theo dõi. Nghe tiếng tôi kêu cu, h cũng hét m lên,    – Không được giết người! Không được giết người!    – Chúng nó giết tù! Anh em ơi! Chúng nó giết tù! Anh em ơi!    Tiếng la ln nht tôi nghe được, rõ ràng là tiếng ca Đi Úy Phm Xuân Đ.    Gp cnh bt ng, tên bđi đng ngn người, không biết x trí ra sao.    Bng có ba tiếng súng ch thiên phát ra t chòi gác ngoài cng tri. Ri mt tp b đi ôm A.K chy túa vào sân. Tên trưởng toán v binh thét ln,    – Tù làm lon h? Vào lán! Đóng ca li! Đa nào l ng ngoài hiên chúng ông bn b m! Nghe chưa?    Có tiếng lên đn, "Cà róch!… Cà rách!…"    Tôi b tng năm, sáu báng súng vào ngc, vào lưng, ri b đy vào nhà k lut tr li. Hai phút sau, còng, cùm khóa xong. V binh tn mát dn. Cnh vt li yên tĩnh như không có gì xy ra.    Tri tù đèn tt ti thui, nhưng tôi yên tâm nhm mt ng, vì tôi tin tưởng rng qua khe vách liếp ca các lán tù, thế nào cũng có vài đôi mt đang theo dõi s an nguy ca tôi.    Sáng hôm sau, trước khi nghe tiếng kng xut tri lao đng, có bn, năm người b gi lên trình din cán b an ninh ca tri, trong s này có anh Phm Xuân Đ. Đi Úy Bit Đng Quân Phm Xuân Đ là mt người đàn em trong đơn v tôi. Tôi và Đ thân nhau như anh em rut.    Khi đi ngang qua nhà giam, Đ ln tiếng, ct cho tôi nghe,    "Thái Sơơi! Đàn em không b đi ca đâu! Đi ca ơi!"    Tôi ngi nhìn theo bóng chú Đ, lòng bn chn, thp thm không yên.    Chng mt tiếng đng h sau, nhóm tù dính líu ti v ln xn đêm qua được th v. Ngang qua ch tôi ngi, Đ li phát thanh bng,    "Thái Sơơi! Ch có mt t kim đim, không nhm nhò gì."    Nghe vy, tôi mi thy lòng nh nhõm, hết lo âu.    My cái báng súng đêm trước đã khơi đng nhng chn thương cũ trong thân th tôi. Tôi cht thy ngc mình đau nhói mt cách kỳ l.    "Bc!…Bc!…c!…c!…"    Rut gan tôi như đang ln lo, sôi sùng sc. Có mt vt gì tròn tròn, mm mm như cái bong bóng đang tìm đường chui qua c hng tôi đ thoát ra ngoài.    "c!…c! Phè!…Phè!…" Máu t ngc tôi vt qua hai hàm răng, văng tung tóe trên đùi và trên nn ván g.    Tôi ói máu liên tc. Lúc này, trước mt tôi ch còn nhng đm sao chp chp, lp lòe. Ri tt c ti sm li, đen đc. Tôi gc đu hôn mê trên chiếc còng tay…    "Lai tnh đi Long! Long ơi!… Lai tnh đi Long!…"    Tôi m mt ra, thy mình đang nm thoi mái trên nn đt nhy nha, hôi tanh, tay không còng, chân không cùm. Ông thy thuc Nam ca tri mt tay bóp ming cho tôi th, tay kia không ngng git git m tóc mai bên thái dương tôi.    Cán b Nghim trc tri, đang đng trước ca theo dõi. Thy tôi m mt tnh li, y but ming,    – Tưởng đi luôn ri ch!    Sau đó y ra lnh cho tên lính gác,    – Dn nó ra sui!    Thế ri, sau nhiu ngày  mình trong b qun áo kaki đy máu me, ct đái hôi thi, tôi được đi tm. Sc yếu, hai chân li đau, tôi đi không ni, đành phi bò. Ti cng, tôi níu vào hàng rào đng lên, c gng ln mò tng bước. Có hai anh bn đánh liu chy ti đ, dìu tôi đi. Thy thế, v binh cũng làm ngơ.    Trong lúc tôi đi vng, mt anh bn tù b bt làm công tác v sinh nhà giam vi mt thúng tro.    Ti sui, tôi tt hết qun áo, lết nhanh xung dòng nước mát. Hai tên lính canh đã ghìm súng ngi sn trên b. Cán b Nghim ra điu kin,    – Anh Long có mười phút tm gi. Cm không được ln!    Tôi b ngoài tai li đe da, c gc đu xung ung đy mt bng nước, ri ln ngp, vò đu vò tai. Nhng con cá lòng tong bu vào gm nhm lp da ph vy máu m chưa khô trên ng quyn. Lúc đu, răng cá làm cho nhng vết thương chân ca tôi tht là đã nga. Sau đó máu tươm ra, tôi bt đu cm thy xót, thy đau.    Bui chiu, trc tri sai hai bn tù kè nách đưa tôi lên phòng làm vic. Tôi phi viết hai t t kim, phi thành tâm hi hn v hành đng trn tri va qua đ xin ban ch huy tri khoan hng.    Tôi ni c hai tay b cùm, b đánh, đã tê di, không cm bút được. Thế là mt anh bn gc Không Quân đang ngi ta bp trên kho b điu vào ghi chép t t khai cho tôi. Tôi nói anh bn mun viết gì thì viết, ri tôi nhm mt ký ba, không cn đc li. Lúc np hai t t kim cho cán b, hình như anh ta đã ghi ln h Vương ca tôi thành h… Nguyn thì phi?    Trong thi gian ch cán b ca Nha Quân-Pháp B Quc-Phòng Cng-Sn t Hà-Ni v chp cung, tôi không được đi ra ngoài. Mi sinh hot tiêu, tiu đ ngay ch nm. Hng ngày, ông thy thuc Nam ca tri có nhim v đi vt ct đái cho tôi. Biết tôi b ni thương, ông ta lén du cho tôi vài viên xuyên tâm liên. Ông thy thuc này cũng là tù ci to. Tù mc bnh gì ông ta cũng cho ung xuyên tâm liên! T thi ông ta đm nhn công tác y tế ca tri, tôi chưa thy ai chết vì xuyên tâm liên c.    Ngày Ch Nht, tri được ngh lao đng. Hai cng trước sau đu b khóa. Tên lính gác trên chòi cao ngi ng gà ng gt. Các bn tù túa ra sân, người thì tay chân bn bu vi ca cóng trong vic nu nướng, k t hp đánh c, vài anh khác mi mê tp th dc, dưỡng sinh. Có bóng người lng qua ca nhà cùm.    "Vèo!…Vèo!…Đp!…Đp!…" vài cc đường th và my c khoai lang luc được quăng vào nhà k lut.    Hai c khoai bay tut vào góc phòng, ngoài tm tay vi. Còn hai cc đường vì nh, nên rơi nơi bc ca, tôi chp l, ri đưa ngay vào mm.    Oái oăm làm sao! Cc đường trong ming li nm kt ngay ch cái răng đã b tên Li đp gãy, tôi đau điếng người! C hàm răng tê tái, cng đ, cc đường nm trong hng mãi không chu tan.    Hai ông bn tù va ném đ ăn cho tôi, mt ông là Hi Quân Thiếu Tá Trn Văn Căn, bn cùng lp Trn Quí Cáp, người th nhì là Đi Úy Vương Thành Lân Khóa 19 Võ-B.    Lâu ngày mi thy cht ngt, nước dãi trong mm tôi tiết ra ào ào, nut không kp.    Ti trưa hôm đó mi kh! Tôi chưa kp ci qun đã b "Tào Tháo" đui, bt ti ch! Tay còng, chân cùm, tôi đành nm chu trn.    Ch mãi, tôi mi thy bóng dáng ông thy thuc Nam trước ca nhà bếp. Tôi lên tiếng gi, ri mc c, nói vi ông ta rng vì b trúng gió, tôi đã "bĩnh" ra qun.    Ông lang st sng chy vi lên gp cán b trc tri. Tôi được "chiếu c" cho ra sui tm ra ln na.    Hai ngày sau, vào lúc xế chiu, cán b Vn xut hin. Đng chân trong, chân ngoài ngch ca, anh ta dn dò,    – Ngày mai có người t trên B xung chp cung. Tính mng ca anh coi như an toàn ri đy! Tôi cũng mng cho anh. Có điu là cn kín ming.    Nói va xong câu, anh ta vi vàng xoay lưng, bước đi.
   —o—
   Chín gi sáng ngày hôm sau, tôi ngi đi mt vi mt thượng úy ca Nha Quân-Pháp Cng-Sn. Công tác chp cung xy ra đúng ba ngày. Ngày thnht…    Tay nhn cái nút "Play" màu trng, đng thi vi cái nút "Record" màu đ ca chiếc cassette đ trên bàn, tên cán b bt đu cuc thm vn,    – Trong thi gian  Tri 4 này, cán b và chiến sĩ ca tri có làm điu gì trái vi chính sách ca đng và nhà nước khiến cho anh và các tri viên khác bt mãn không?    Tôi thoáng nghĩ,    "Ph bênh ph, huyn bênh huyn, mình có nói ra nhng hà khc, bt nhân ca cán binh tri này, chưa chc hn ta đã làm được điu gì thay đi. Mà không chng, t cáo nhng gì mình chng kiến, có khi còn mang v vào thân…"    Hai bàn tay xếp trên đùi, tôi tránh đôi mt người đi din,    – Thưa cán b, tôi thy rng  tri nào thì chế đ cũng như nhau. Tôi không có điu gì đ khiếu ni c.    – Vy thì, nguyên nhân nào đã khiến anh vượt tri?    – Tôi trn tri là đ đi tìm t do.    – Sao li phi đi tìm? Bao gi hc tp xong, anh s được tr tdo thôi!    Ngng đu lên, thy v mt người sĩ quan Cng-Sn không có nét gì là gin d, tôi đánh bo,    – Thưa cán b. Cán b có th cho tôi biết, đến bao gi thì khóa hc ca tôi mi chm dt?    Th người ra mt phút, viên thượng úy nhp nhp cái bút chì trên mt bàn,    – Cái y cũng tùy, mt năm, vài ba năm, tùy nơi các anh…    Lúc đó mt tôi cht nhìn thy trong góc phòng mt cái giá súng, trên đó dng bn khu A.K ca v binh. Mt ý nghĩ thoáng qua,    "Hai giây đng h đ nhy t đây ti cái giá súng. Mt giây chp khu A.K. Mt giây kéo cơ bm. Hai giây vượt qua ca s. Mt phút sau có mt trong vườn sn. Lính canh trên chòi gác không th quan sát được phía sau vườn sn. Phi tn ít nht là năm phút, v binh mi tp hp xong. Ch cn năm phút phù du y là ta đã lên ti Lũng Ngàn ri!"    Tiếng gõ nhp bút chì cht ngng thình lình. Tôi liếc mt thy v mt hơi tht sc ca tên cán b. Hình như hn ta đã thy mt tôi đang dán vào cái giá súng?    Y vt xô ghế, đng dy,    – Thôi anh v ngh, ngày mai ta làm vic tiếp.   Tôi cht d, nhưng cũng không t v bi ri. Phi chng hai tay lên ghế ly đà, tôi mi t t đng lên được. Lúc này tôi cht sc tnh: sc tôi yếu quá! Tôi đng còn khó khăn, nói chi ti chuyn chy, nhy, leo trèo?    Ngày th nhì…    Bước vào phòng trc, tôi không còn thy cái giá súng A.K trong góc nhà na. Bên ngoài ca s thp thoáng bóng v binh ôm súng, ro bước đi qua, đi li.    Ch cho tôi ngi xung ghế, viên sĩ quan quân pháp ch tay vào mt cái bch giy dày cm trên bàn,    – Tôi đã có toàn b h sơ quân b ca anh Long  đây. Đy đ hết! T bn tướng mo công v, cho ti tng cái giy pht, giy khen, huy chương, khai sinh, giá thú … không thiếu bt c th gì. Nếu không tin, anh có th t tay kim tra li, xem tôi nói có đúng không?    Ri y rút ra đưa cho tôi my t huy chương và bn tướng mo công v ca tôi. Thoáng nhìn thôi, tôi đã biết đó là th tht.    Thy tôi có v không hng thú vi vic đc m giy t kia, hn t tn ct chúng vào bao tr li, ri gt gù,    – Hôm nay chương trình s là nghe vài cun băng.    Cun băng th nht dài na gi ghi li phiên tòa ngoài tri, cách đây không lâu, x mt anh tù ci to tên Phê (?) trn tr đâu dưới Vĩnh-Phú hay Thanh-Hóa gì đó. Tiếng loa vang vang li kết ti phát ra t ming mt "ci to viên", có l là trt t hay thi đua,    "Tên ngy quân này đã ngoan c vượt tri, không chu hc tp! Đ ngh x t!"    Hàng chc người khác nhao nhao tán đng,    "Đng ý! "…"Nht trí!"…"Đng ý!"…"Nht trí!"…    Mt người na phát biu,    "Thng này đã cướp súng bn li cán b! Phi x t nó ngay!"    Đám đông li thét gào,    "X t!"…"Xt!"…"X t!"…    Mt ý kiến khác,    "Chúng tôi không an tâm hc tp khi tên ác ôn này còn sng và tiếp tc quy ri chúng tôi…"    Khán gidường như đã say máu,    "X t nó đi!"…"X t nó ngay!"…"X t nó!"…"X t!"…    Đa nghi cách my tôi cũng không th nói cun băng này là gi to được! Rõ mn mt, đy là tiếng nói, tiếng la, tiếng hét ca đng đi tôi. Tôi không th nghe lm: Đng đi ca tôi đang tranh nhau đòi giết bn mình!    Là mt tù nhân sp ra tòa lãnh án, tôi không my may s hãi cái chết, nhưng nhng tiếng la hét ca nhng người đng ngũ li làm cho tôi đau đn vô cùng.    Cun cassette dài có na gi, vy mà tôi cm như mình đang tri qua mt cuc tra tn dài vô tn. Ngón đòn cân não đã có hiu qu! Lòng đau như ct, hai lá nhĩ lùng bùng, đu tôi choáng váng như mun n tung vì nhng tiếng thét đy man r,    "X t!"…"X t!"…"X t!"…"Xt!"…    Cun băng ghi âm chm dt không có đon kết ca phiên tòa. Viên thượng úy xoi mói nhìn vào mt tôi, như tìm đc phng ca tôi, ri y bi theo mt câu, như phát đn ân hu,    – Anh Phê b x bn ri đy anh Long !    Thy tôi ngi lng thinh, hn ta nói nh,    – Tôi không cn hi thêm anh v lai lch hay thành tích na làm gì. Chúng tôi có đ tài liu và h sơ đ xác đnh ti trng ca anh ri. Tuy nhiên, tôi cũng mnh ming bo đm rng, ti ca anh chưa đến mc b x t hình. Tin tôi đi!    Sau khi được ung mt bát nước lnh, tôi tiếp tc ngi nghe cun băng th nhì, cun băng ghi li phát biu ca hai v đi tá b Cng Quân bt ti mt trn Ban-Mê-Thut.    Cun băng chót là mt bui hc tp, phê bình, kim tho ca mt nhóm sĩ quan cp tướng và đi tá.    Qua hai cun ghi âm va ri, tôi nhn ra ging nói ca nhng v tôi đã tng dưới quyn, đã tng thân thiết. Vn ging nói xưa, nhưng nhng li tôi nghe được li như t ming ai đó, tôi chưa tng gp, chưa tng tiếp xúc bao gi!    Trong cơn bão t cung điên, con thuyn quc gia ca dân tc tôi chìm nhanh quá! Gia bin khơi không thy bến b, nhng người sp chết đui thy vt gì bng bnh trước mt, c ng rng đy là mt cái phao, đâu ng đó ch là đám bt nước mà thôi!    Thc tình, t ngày mt nước, tôi chưa bao gi có ý oán trách bt cai, k c các cp ch huy và bn đng ngũ ca tôi. Tôi ch thy xót thương cho bn bè mình, và bun cho s phn ca chính mình.    Người cán b xếp dn đ ngh, ri nói câu chm dt bui thm cung,    – Thôi! Mai ta tiếp tc anh Long nhé!    Tôi khp khing trên đon đường t ban ch huy tri vbung giam, sau lưng là mt hng A. K.    Ngày chp cung th ba…    Viên thượng úy xoa xoa hai bàn tay vào nhau,    – Hôm nay ch đ trao đi gia chúng ta s là: "Quc-Gia và Cng-Sn." Tôi s không đánh đp anh đâu. Đng e ngi, s st, c vic phát biu mt cách công tâm. Tôi cho phép, và khuyến khích anh nói tht lòng mình, v nhng gì anh cho là sai, là đúng ca hai chế đ. Mc đích chuyến công tác ca tôi ln này ch có thế!    Tôi ngi ngn mt ra. Tht là ngoài mc tưởng tượng! Tôi đã mt ln nếm mùi cái "kinh nghim thương đau" ca k b tra kho vì ti trn tri ri, nên tôi biết, trong thi gian chp cung, tù vượt ngc nào cũng b đánh cho ti bò lê, bò càng, c tháng sau, thân mình còn ê m.    Tôi nghĩ ln này cũng li b đánh, b buc ti tri chết, ri phi t ra ăn năn, hi li nhng vic mình đã làm, sau cùng là ký bn cam kết, ha hn s không còn tái phm na…vân vân. n nút cho máy ghi âm chy, thm vn viên ht hàm,    – Theo anh, cuc chiến tranh va qua chính nghĩa thuc v phe Quc-Gia hay Cng-Sn?    Tôi đáp liu,    – Mi bên tham chiến có lý l riêng đ bênh vc cho ch trương ca phía mình. Người Cng-Sn có lý ca h, còn chúng tôi, có lý ca chúng tôi.    Người hi cung lc đu, nghiêm ging,    – Anh hãy nói thng ra ý kiến ca cá nhân anh. Phi là "ý kiến tôi thế này, ý kiến tôi thếkia!" Không được nói quanh quanh, nói chung chung kiu…"chúng tôi thế này, chúng tôi thế kia…"    Tôi nut nước bt ri tr li thng thng,    – Tôi chiến đu có chính nghĩa vì tôi là người t v, Min Bc là k xâm lược.    Hn ta vi át ging tôi,    – Anh nói sai ri! Chúng tôi mi có chính nghĩa vì chúng tôi chiến đu đ gii phóng Min Nam thoát ách cai tr ca ngoi bang.    – Không có ngoi bang nào cai tr Min Nam c. Vit-Nam Cng-Hòa là mt nước đc lp.    Y hét lên,    – Đc lp gi to! Thc cht Ngy-Quyn Min Nam ch là tay sai ca đế quc M.    – Vit-Nam Cng-Hòa là mt quc gia đng đng vi các nước khác trên thế gii. Min Nam có chính ph riêng, hiến pháp lut l riêng. Tng Thng và Quc Hi nước Vit-Nam Cng-Hòa là do dân bu lên, có nhim kỳ hiến đnh hn hoi, sao li gi là tay sai được?    Tôi ngng li, ch xem ý kiến ca người đi din ra sao thì thy y đã tt máy.    Ngi im mt lát như đ tĩnh tâm, ri tht chm rãi, hn ta ôn tn tr li,    – Tôi s không đu lý vi anh na. Vì nếu cãi nhau thì anh s  vào thế yếu, còn tôi  thế mnh, không được công bng. T bây gi tôi ch đt câu hi. Anh được t do tr li theo ý anh! Như vy có được không?    Thy tôi gc gc đu, hn nhn nút cho máy quay, ri tiếp tc,    – Anh nói rng Min Nam là t do, vy hãy din t cái t do đó thhin ra sao ngay trong cuc đi ca chính anh.    – Tôi ln lên trong mt chế đ mà trong đó, chúng tôi mun nói gì thì nói, nghe gì thì nghe, đc gì thì đc. Không b ai nhi nhét tư tưởng này, tư tưởng kia vào đu. Ngay như tôi là mt thiếu tá, mà sut mười hai năm quân ngũ tôi chưa b bt buc phi vào d mt bui hc tp chính tr nào c. Nhng hiu biết v Cng-Sn, hay T-Do là do cái vn kiến thc thu thp t thc tế và t tìm hiu qua báo chí, sách v. Không ai ép buc tôi phi tôn th ch nghĩa này, đ phá ch nghĩa kia.    – Nếu nói rng Min Nam tôn trng t do tín ngưỡng, thì ti sao li có nhng cuc biu tình, xung đường ca Cha, C, Giáo Dân cũng như ca Tăng Ni, Pht T?    – Chính vì có t do nên mi xy ra nhng chuyn xung đường, phn kháng, nếu không có t do thì toàn dân s câm như hến.    – Anh có là mt thành viên ca đng Dân-Ch không? Nếu mt người lính mà không là đng viên đng Dân-Ch thì có b thit thòi gì không?    – Thú tht tôi không đ ý đến v đng phái. Tôi không gia nhp đng nào. Tôi cũng chưa thy đng nào công khai gây nh hưởng trong đơn v tôi bao gi.    – Trong thi gian qua, anh đã có dp tiếp xúc vi dân chúng Min Bc, anh có nhn xét gì v nếp sng ca dân chúng Min Bc không?    Thy có dp gii tc, tôi hng chí nói mt mch,    – Min Bc và Min Nam khác hn nhau.  trong Nam, người dân có th sng theo ý mình mun. Còn Min Bc là mt xã hi có quy c, có khuôn phép. T vn đ cơm, áo, go, tin, nhà ca, rung vườn, cái gì cũng có tiêu chun c. Cái gì cũng tem phiếu, s sách. Hàng còn nm trong kho quc doanh có mt giá, ti lúc tun ra ngoài, nó thành giá khác, đt gp chc ln. Lao đng xã hi ch nghĩa thì người này da vào người kia. Làm vic hp đng, vn công chlà chuyn lãng phí nhân lc. Tôi đã thy có mt mnh rung c na sào, mà ào xung mười người, vi mười con trâu, và mười cái cày. H làm vic chng mt gi đng h, mà chm công là mt ngày. Thi gi còn li, mnh ai ny đi canh tác riêng đ ci thin. Lý thuyết là không có quyn tư hu, tt c là tài sn chung, nhưng trên thc tế, ai cũng lo mưu cu li ích riêng, vì ai cũng thiếu thn c. Có l vì thế mà my chc năm nay Min Bc vn nghèo, không khá lên được.    Tôi thy k thut thm vn ca người Cng-Sn có v na ná vi k thut khai thác ca Đc Quc-Xã thi Thế Chiến th 2 trong nhng tài liu mà tôi đã đc qua. Thot đu, vi đôi ba câu hi bâng quơ, tù binh được nói thoi mái th giàn vài phút. Sau đó, thm vn viên mi ra tay, bng nhng câu hi dn dp, ti tp, loanh quanh, ln qun mt vn đ, làm cho óc người b thm vn ri tung lên, không biết đâu mà chng đ.    Vi nhng câu hi ngot ngoéo, viên thượng úy Cng-Sn đã c gng moi móc nhng gì tôi ct du trong đu v cuc đi tôi, t thu mi di cư, đến khi ngp ngũ, ri ti ngày rã ngũ.    Trong thi chiến, tôi đã qua lp Tình-Báo Tác-Chiến Singapore, ri nhiu năm, đm nhn chc Trưởng Phòng Quân- Báo ca B Ch-Huy Bit Đng Quân, Quân-Khu 2, Vit-Nam Cng-Hòa. Tôi đã thm vn rt nhiu tù binh, và đã hoàn tt nhiu bn cung t.    Do đó, tôi đ bn lãnh đ lun lách, tránh né nhng bí mt liên quan ti sinh mng nhng người đã cng tác vi tôi thi trước, như tên tui các mt báo viên trong mng lưới mt báo ca Phòng 2 Bit Đng Quân Quân-Khu 2, danh sách các cán binh chiêu hi đã hướng dn các chuyến xâm nhp vào lòng đch ca tôi trong thi gian 1972- 1973.    Ch sau vài câu hi trùng lp, tôi đã nghim ra ngay ch đ ca cuc "thi vn đáp" trường chinh hôm y là nhm khai thác tin tc liên quan ti "Vai trò ca Chính-Tr và Tôn-Giáo trong Quân-Đi Vit-Nam Cng-Hòa" V c hai lãnh vc trên đây, qu tình, tôi ch là mt tay , nên người tra hi chng biết được gì.    C thế, tr đi c sáu, by phút cho hai ln đi tiu, và khong mười phút cho ba ăn trưa vi mt c khoai lang luc, tôi phi tr li hàng trăm câu hi trong thi gian dài t sáng sm ti xế chiu. Tôi không nh có bao nhiêu cun băng mi đã được thay, my ln pin mi được lp vào máy.    Chm dt ngày làm vic cui cùng, không ch người b cht vn, mà ngay cngười đt câu hi cũng thy m hôi vã ra đy mt.    Người cán b châm điếu thuc lá, rít mt hơi, ri trao nó cho tôi,    – Anh Long ! Tôi đã thc hin công tác phng vn này vi mt ông sư, mt ông cha, mt ngh sĩ, mt dân biu, hai cp tướng, hai cp đi tá, và ba người cm đu đng phái chính tr. Mi anh có nhân cách riêng khi đi din vi tôi. Cũng nhng câu hy nhưng mi người tr li khác nhau. Mi anh có lý l riêng. Anh là người tui nh nht và có đa v thp nht mà tôi đã gp trong công tác này đy! Bây gi tôi có mt câu hi riêng tư vi anh. Câu hi cui cùng. Anh có vui lòng tr li tôi không?    Tôi rít mt hơi thuc dài, nuc vào, ém khói trong phi, thy tnh táo dn,    – Vâng! Tôi s tr li cán b.    – Nào! Anh hãy thành tht, tuyt đi thành tht, tr li tôi: Quan nim ca anh ra sao đi vi s sng và s chết?    Tôi nhìn thng vào đôi mt người đi din, dò chng. Hình như hn ta không có âm mưu gì chn trong câu hi. Tôi hng ging, ri nh nh tr li, rõ ràng tng tiếng mt,    -Thưa cán b. Tôi nghĩ, đi tôi bây gi có sng cũng chng thy vui thú gì, thì nếu chết, tôi cũng coi như là tr v cùng cát bi. Tôi không có điu gì phi hi hn hay vướng bn c.    Viên thượng úy Cng-Sn đng lên, bàn tay y xiết bàn tay tôi mt cái rt nh, ri buông ra ngay. Y nói vi tôi, nhưng có v như nói mt mình,    -Tiếc thay! Anh ln lên  Min Nam. Nếu ngày đó anh không di cư, thì có l, gi này, nhng người tm c như tôi, mun gp mt anh cũng là mt điu khó khăn.
   —–o—–
   Bui trưa sau ngày hoàn tt h sơ thm vn, đu óc tht thoi mái, tôi nm im, đón nghe trong gió vng v nhng âm thanh quen: tiếng ve su rên rtrên Lũng Ngàn, tiếng chân trâu kéo g nng n qua đon đường quanh, tiếng xng co cho bên nhà bếp. Gn tôi nht là tiếng "ko! kt!" ca loài mt g đang đc khoét cái ct gia nhà.    Tôi nga c nhìn lên nóc tranh, trước mt tôi là cnh mt con rui xanh đang c gng mt cách tuyt vng tìm cách thoát khi cái màng lưới nhn. Thân phn tôi gi đây ví như thân phn con rui xanh trên kia, không hơn, không kém. Nhn và rui là hai đng vt khác loài. Chúng giết nhau đ sinh tn. Còn tôi và nhng người đang giam cm tôi li cùng chng loi.    Tun l sau, vào gi cơm chiu, cán b Vn bước vào, ngi trên b ca, rút bao Cu-Long ra, bt la châm cho tôi mt điếu. Ch tôi hút xong điếu thuc lá thơm, anh ta mi m li,    – Bà m anh ngày xưa đp nht làng Trác-Châu đó! Anh có biết không?    Tôi tr mt,    – Cán b có ln tui hơn tôi nhiu đâu? Làm sao mà cán bbiết điu này?    – Ngày anh b đưa v cùm ln đ tri này, tôi đã đc qua lý lch ca anh ri. Tôi biết tên b m anh và tt c h hàng bên ngoi ca anh na. Nhà tôi  sát rào nhà c Ngãi, ông ngoi ca anh. Thi còn là con gái, bà c sinh ra tôi là bn thân ca bà c nhà anh. M tôi nói hi đó m anh có làn da trng như trng gà bóc. M anh không ly người trong làng, li đi ly người làng bên. Sau khi b anh b giết, m con anh đã b x, ra đi bit tăm. Không ng sau đó gia đình anh di cư vào Nam, và anh đã làm ti chc thiếu tá. Dù gì thì chúng ta cũng là người cùng làng…    Ti lúc đó, tôi mi hiu lý do vì sao viên sĩ quan Cng-Sn này li nương tay vi mình.    Cán b Vn thc tay vào túi, lôi ra mt cái phong bì. M phong bì, móc cái nh c 6×9 cm đưa cho tôi, anh ta nói nh,    – Anh Long có thơ. Nhưng tôi không được phép đưa thơ cho anh. Tôi "diếm" cho anh cái nh ca v con anh. Nh gi kín đng cho ai biết.    Nói xong câu này, Vn nhét vào tay tôi mt điếu thuc na, ri đng lên, lng thng đi v hướng nhà bếp.    Có l cái thư cha tm hình đã ti tri trong thi gian tôi ti đào. Trong hình là v tôi bế thng con út ngày nó va biết lt. Nay chc thng bé đã biết nói, biết chy ri?    p cái nh v con vào lòng, tôi nghe rõ ràng, tim mình đang thn thc…    Tôi được nhìn thy mt b tôi ln cui cùng (1946), ngày tôi lên bn tui. Còn thng con tôi, không biết sut đi, nó có dp nào nhìn thy mt b nó hay không?    T lúc đó cho ti ti mt, c lâu lâu, tôi li d cái nh ra xem.
  
(V và con trai ca VMLong-1975)
 
   Vng vc trăng trôi…    Tôi nm quay mt v hướng Tây. Ca chính ca phòng giam không bao gi đóng. Ngoài kia ánh nguyt chan hòa.   "Tưng!… Tng!… Tng!… Tưng!…"    có tiếng đn ghi ta vng c bay sang t Lán 1. Tiếp đó là mt câu hò (hay sàng xê) não nut,    "Đêm nay trăng sáng…(á!) lung linh, em ngi trông trăng.
Lòng nh thương anh, mà lòng… (!) bun mông mênh.
Mình cách xa nhau ri…(à!) Mình mt nhau muôn đi.
Đêm ngi trông trăng, mà mt l …(ý! à!) tuôn rơi…" 
   Tôi không phân bi
t được ging hò này là ca ông trung tá con r bà Bút Trà, hay là ca ông đi úy con r c dân biu Hoàng Kim Quy?    Ánh trăng lùa tiếng đn tràn qua ca phòng giam.    "Tng!" …"Tưng!"…"Tng!"…"Tng!" …"Tưng!"…    Nhp đn bng ri rít hn lên, qun vào tiếng hát, xon li như con cht, ri vút lên tht cao,    " Trơi! … Bi sa cơ gia chiến trường th tin
Nên Võ Đông Sơ đành chia tay vĩnh vin Bch Thu … Hà…
…Tưng! Tng!…Tưng! Tng!…Tng! Tưng!… Ưưng… ưưng…"
    Gi
a đêm trăng lnh, vô tình, khúc "Võ Đông Sơ" đã như mũi dao nhn, xoáy vào tim người nghe…    Ngày xưa tôi là chúa ghét vng c. C thy my anh kép ci lương "mit rng" trong đơn v va ct ging,    "Biên cương lá rơi, Thu Hà em ơi!"    … tôi li bm bng cười thm, lnh nhanh đi ch khác.    Vy mà gi đây, ging ca ca my ông ngh sĩ tay ngang cũng làm cho tim tôi xn xang. Tôi nm trn trc hoài mà không nhm mt được. Đêm sao quá dài…
—–o—–
   T đu tháng Sáu, sau gi ăn trưa mi ngày, tôi được m còng cùm vài phút đ đi v sinh. Chuya đái ca tôi xy ra ngay trong vòng rào mà vbinh cũng phi kè kè đi kèm. Khi ti đu Lán 11, vì s thi nên tên b đi đành dng li, ôm súng đng canh, cách nhà cu chng sáu chc thước. Mt nó c lom lom theo dõi nhng người tù trên đường ra nhà xí. Nó soi mói, kim soát k càng nhng ng vu cha nước h xách theo đ ra đít. Nó s bn tù lén lút liên lc tiếp tế cho tôi!    Bn cai tù không th ng rng, trước khi tôi được m cùm, đã có hai ba anh bn tn mình trong cu tiêu ri. H tranh nhau nhét vào ming tôi, cc đường, c khoai, và c nhng viên thuc b. Tôi ch được phép  trong chung xí có năm phút. Trong năm phút, tôi va ăn, va đi tiu tin, va nói chuyn vi bn bè.    Hàng ngày, bn tù chia phiên nhau giúp đ cho ba người đang b pht. Các anh Thiếu Tá Hoàng Văn An, Đi Úy Vương Thành Lân, Đi Úy Nguyn Hu Quang, Đi Úy Phm Xuân Đ, và Đi Úy Đ Dũng là nhng người tôi gp mt thường xuyên, ngoài ra còn nhiu bn khác na. H lo cho tôi vào gia trưa, và lo cho anh Tr, anh C vào lúc xế chiu. Nếu hôm nào c tri phi đi lao đng sut ngày, thì các anh trc lán s làm công tác cu tr.    Thi gian này người tù mang cơm cho nhà k lut là Nguyn Hu Quang, bn cùng khóa Võ-B ca tôi. Nhng khi có dp thun tin, anh Quang thường lén lút ém thêm phn ăn cho người b giam.    Cũng may nhng chuyn này không đ b. Ch cai tù mà biết được thì các bn tôi ch có nước vào cùm!    Trong cnh hon nn, tôi đã không b bn bè b rơi. Nhng s tr giúp y đã khiến tôi tăng thêm sc lc c v th cht ln tinh thn. "Khn khó có nhau, là huynh đ chi binh!" phi gp cơn nguy biến mi thy cái cao đp ca tình đng đi.    Nhng tháng tiếp theo, tôi và hai anh bn b đưa đi vòng vòng, ln lượt nht trong các tri tù quanh vùng Cm-Nhân, Yên-Bình. Mi khi ti tri mi, ba "ci to viên" vượt ngc li tr thành nhng cái bao cát cho bn v binh ca tri đó thc tp võ ngh.    Cui cùng chúng tôi b dn vào Tri 2 trong Tích-Cc, nht chung vi mt tay "Papillon" ca tri này. Anh ta nm trong căn bìa ca nhà k lut, cách tôi mt tm phên.    Ghé mõm sát cái l nh dưới chân vách, tôi hi nh,    – Này! Tên gì? Cp gì?    – Thường! Đi úy!    – Đi lúc nào?    – Sau các cha mt tháng.    – My người?    – Bn.    – Ba ông ni kia đâu?    – Thoát ri!    – Còn cha? Sao li nm đây?    – Mình b sa rut, gia đường đành b cuc, b dân quân bt, dn v giao li cho tri, ri b tng vào đây.    – Đã b chp cung chưa?    – Ri!    – Có b đánh không?    – Tơi bi! Đau lm các cha ơi!    My ngày sau, người đưa cơm ca Tri 2, vn là mt đi úy Bit Đng Quân thì thm vi tôi rng,    "Mt toán v binh ca Tri 2 đã kêu gi được ba người bn ca anh Thường ra đu hàng ri. Nhưng ngay sau đó, chúng bn chết hết ba người này, ri đ hô là h b chy lúc ban đêm!"    Nghe chuyn này, tôi nh li cái đêm tri ti đen như mc cách đó không lâu, nếu tôi nghe li tên v binh, bước ra khi cng đ lên ban ch huy ký giy cho v đi lao đng, thì tôi đã b bn chết ri!    Cui năm 1978 có tin Trung-Cng sp đánh Vit-Cng, ba chúng tôi li b còng dính vào nhau đưa lên xe, vượt sông Lô, qua đèo Khế, ghé Tân-Trào, ri chy mt lèo v Tri Phú-Sơn 4, Thái-Nguyên.    Ti đây, va được tháo còng ra, tôi đã b tng vào đi trng gii s12 toàn là dân vượt ngc, chuyên làm lò gch. Đng cnh ng, nên anh em trong đi này đã thương yêu, đùm bc ln nhau như người thân trong mt nhà.    Tháng Ba năm 1979 quân Tu ào qua biên gii, chúng tôi li b còng tng cp, đưa lên Molotova, chy mt mch qua th đô Hà-Ni v tut mit Hà-Nam, Ph-Lý.    Trong lúc ch phà vượt sông Hát, đoàn xe b dân chúng ném đá tơi bi. Tù ch còn nước ôm đu, úp mt xung sàn xe. Thì ra dân chúng tưởng chúng tôi là tù binh Trung-Quc!    Đến khi biết trên xe là tù ci to Vit-Nam Cng-Hòa thì dân chúng li đua nhau ném chúng tôi ln na! Chúng tôi li lo ôm đu, úp mt. Nào ng, ln này đu c, tóc tai lãnh toàn là xôi, đường, ko bánh, xu hào, ci bp!    Quý hóa hơn mi món quà mà chúng tôi nhn được ngày hôm đó là, ln đu k t khi bi trn, chúng tôi li được nghe hai tiếng "Hoan hô!" t ming ca đng bào tôi.    Dù ch có vài tiếng "Hoan hô!" rt rè phát ra trong đám đông thôi, đã khiến đôi mt tôi cay xè. Nhìn sang bên, tôi thy mt anh bn chung còng cũng nht nhòa nước mt…    T y, c vài năm mt ln, tôi li b chuyn sang tri mi, cui cùng là Z30 D Hàm-Tân. Ti năm 1988 tôi được tha.    Nh li, mt ngày mùa đông năm 1965, tôi đã quỳ xung gia vũ đình trường Lê-Li Trường Võ-B Quc-Gia Vit-Nam đ tuyên th rng s đem xương máu mình bo v t quc, phc v đng bào. Sau khi đng lên, tôi tr thành mt sĩ quan Bit Đng Quân. Qua bao nhiêu năm xông pha nơi chiến trường, ri trm luân trong tù ngc, tôi vn ghi tc trong lòng mt li khuyên,    "Thà làm mt viên ngc nát, ch không làm mt viên ngói lành!"
   Vương Mng Long    Seattle, tháng 3 năm 2012
 

No comments:

Post a Comment