My Blog List

Wednesday, September 26, 2012

 

Hồi thứ năm (tiếp theo- bài 2 )

Đêm thứ hai an giấc cho đến sáng, khi thức dậy  làm vệ sinh cá nhân xong thì thấy Lạc đi đánh tennis đã trở về rồi.
- Thay đồ chơi  một chút rồi đi ăn sáng.
Sáng nay Lạc chở tới tiệm phở quen, nhưng không phải tiệm phở ăn ngày hôm trước của một anh chàng người Việt, mà tiệm này người phục vụ là một cô gái còn trẻ , hình như còn đi học thì phải. Ăn xong Lạc lái xe chạy ra chỗ rửa xe của Lạc. Như thường lệ , Lạc xem xét, dọn dẹp xong thì Lạc lấy chìa khóa mở các cửa để lấy tiền. Trên đường về Lạc nói:
- Ghé vô khu  này xem cho biết.
Hai đứa đi vào . Khu này không lớn . Lạc dẫn tui đi vòng vòng cho biết . Lạc tìm một chiếc mũ hoặc áo có chữ Houston hay Texas  , nhưng vẫn không có. Sau cùng đến một quày bán nón, dây nịt, các phù hiệu quân binh chủng của VNCH ngày xưa. Lạc mua cho tui một cái mũ có hình ngôi sao hở, một chiếc nón cao bồi có in chữ Texas bằng ny lon và một sợi dây nịch. Xong hai đứa tà tà ra xe đi về. Lạc nói:
- Để tao ghé mua một mớ hột vịt lộn về chiều nhậu chơi.
Lái xe chây đến một cái nhà phía trước có bảng hiệu là nơi chuyên mua bán gia cầm.
Bước vào tới cửa, một mùi hôi đặt trưng của nơi chứa gà vịt. Một chiếc quạt đang chạy vù vù thổi hơi nóng kể cà mùi hôi ra ngòai. Lạt order hai chục hột vịt lộn 15, 16 ngày tuổi. Đợi một hồi khá lâu, sau cùng  chủ tiệm cũng đưa túi đựng hai chục hột vịt cho Lạt. Lạt trả tiền vội ra xe về.
- Giờ này thằng Liệt chắc cũng gần tới rồi, mình về đi. 
Về đến nhà Lạc nói với chị Phiến:
- Anh mua hai chục hột vịt lộn để chiều luột nhậu chơi.
Chuyện trò một lúc thì nghe tiếng xe. Lạc nói:
- Thằng Liệt tới đó.
Lạc bèn ra trước hướng dẫn chỗ đậu xe cho Liệt. Một chút thì cả hai vào nhà. Tui và Liệt bắt tay nhau:
- Khỏe hả mậy ? Liệt hỏi
- Mày cũng khỏe ? , mày vẫn còn phong độ, xem mày chưa có già lắm. Tui nói.
 Lạc nói với Liệt:
- Mày đem đồ đạc để trong phòng với thằng Tiếm, tắm rửa cho khỏe rồi ăn cơm..
Liệt mang túi đựng quần áo theo tui vào phòng. Liệt sọan đồ ,  cởi bỏ giày ra thay dép. Anh chàng chuẩn bị đầy đủ. 
- Mày đi mấy tiếng mới tới đây.
- Bốn tiếng chưa tính nghỉ dọc đường. Liệt trả lời.
Mày đi tắm rửa thay đồ cho khỏe đi rồi ra ăn cơm. Tui chỉ Liệt phòng tắm và vệ sinh. Liệt chưa tắm  mà chỉ rửa mặt mủi cho tỉnh táo thôi.
Khi ra bàn thì chị Phiến và Lạc đạ dọn sẳn thức ăn. Cả ba đứa ngồi vào bàn:
- Mời chị Phiến dùng cơm ! Tui nói.
- Mấy anh ăn trước đi , hồi sáng đi ăn với mấy chị bạn bây giờ chưa thấy đói.
 
Ba thằng vừa ăn  vừa lai rai nói chuyện

Cả ba cùng ngồi vừa ăn  vừa chuyện trò.  Lạc thì ưa tếu. Cứ mỗi lần Lạc nói chuyện thì chuyện giởn như chuyện thật. Nếu mới nghe Lạc nói chuyện thì không biết đâu mà đóan thật hay giả. Tui thì dù sao cũng là ngày thứ ba nên biết ý ít nhiều mỗi khi Lạc nói chuyện. Mỗi câu nói tếu , với mặt mũi tỉnh queo như không, khiến người nghe tưởng đó là thật. Liệt mới ở với Lạc nên chưa biết, thành thử mỗi lần Lạc nói chuyện tếu, thì Liệt cứ nghiêm trang hỏi Lạc:
- Thiệt hả mậy?
Tui và chị Phiến thì cười.
- Mày sao cứ tin thằng Lạc ! Nó đùa đó mày ! Tui nói.
 Lạc cười, Liệt cũng cười:
- Tao tưởng mày nói thiệt.
Ba đứa vừa lai rai vừa nói chuyện.Tui hỏi chuyện vợ con Liệt
- Mày cưới vợ bên nây hả ?
- Ừ! Tao qua đây đi học lại từ đầu. Ông già vợ tao là người học chung với tao. Quen ổng , ổng giới thiệu cho con gái ổng lúc ấy còn ở Việt Nam với vợ ổng . Bên Việt Nam hai gia đình mới gặp nhau làm quen cho biết hai bà xuôi. Đến khi qua được bên này mới làm đám cưới.
Lạc cười nói:
- Ông già vợ mày biết nhìn người.  Trần Tất Liệt là một người đàng hòang , nghiêm túc , siêng năng ổng gã con gái cho mày là đúng rồi !
Lai rai một lúc, cả ba đều không ăn nữa. Lạc nói:
- Thôi mình đi nghĩ một chút đi.
Chiều tối đến, chị Phiến bèn sửa sọan dọn bửa ăn tối. Tối nay có món tôm hùm với hột vịt lộn Lạc mua khi trưa, lai rai bia Mỹ.

Bửa ăn tối
Chị Phiến thì vừa chụp hình vửa chạy bàn. Chị cũng chẳng dùng được bao nhiêu. Chủ yếu là lo phục vụ ba ông đàn ông . Tui ra trể vì còn tắm rửa ( tắm sau Liệt ). Khi ra ngồi vào bàn thì Liệt và Lạc đang nói chuyện về hình ảnh. Lạc hỏi còn Liệt thì trình bày cách thức sử dụng máy ảnh, cách làm sao chụp hình đẹp, lọai máy ảnh nào.... Mình nghe biết vậy chớ đâu có rành ba cái vụ hình ảnh này. Lạc cũng bảo:
- Tao nghe mày nói chứ chẳng biết thứ gì, mày rành rẻ quá. mày chơi hồi nào?
- Cũng mới đây thôi ! Tao đi  chơi rồi chụp cảnh này cảnh nọ.
Liệt mở điện thọai cho xem một số hình, trong đó có hình Liệt chụp ở Grand Canyon. Lạc nói:
- Để tao gọi tay này quen , bạn tennis với tao. Anh ta chuyên chụp hình gửi đi thi ảnh , lại đây nói chuyện với mày chơi.
Lạc bèn lấy điện thọai gọi cho anh chàng đó.Tui hỏi Liệt:
- Mày chơi có một mình hay trong một câu lạc bộ hay một nhóm nào không ?
- Tao chơi có một mình. Rảnh rổi là vừa đi du lịch vừa tìm chụp cảnh này nọ chơi.
- Mày nên tìm một nhóm hay vào trong CLB có những người chuyên hơn, giỏi hơn để học hỏi sẻ tiến bộ nhanh hơn.
Nghe nói vậy Liệt cười cười làm thinh. Mình biết tay này không thích đông vui ồn ào. Một lát thì tay bạn của Lạc đến. Lạc giới thiệu:
- Đây là Hiệp bạn tennis với tao, chuyên chụp ảnh nghệ thuật gửi đi thi quốc tế. Còn đây là Tiếm bạn tui từ Việt Nam sang chơi, và đây là Liệt cũng bạn với tụi tui, cũng là dân chơi hình ảnh, nên tui gọi ông đến nói chuyện  cho vui.
Thế là  hai người vừa lai rai vừa nói chuyện với đề tài chụp hình,coi bộ tâm đầu ý hợp, còn tui và Lạc thì chỉ ngồi nghe thôi. Vừa nói chuyện Hiệp vừa mở máy điện thọai cho xem các hình ảnh từ hình màu cho đến trắng đen. Có cả một cuốn album hình ảnh anh chàng đã chụp gửi đi thi ảnh. Những hình ảnh đọat giải qua các kỳ thi của tác giả các nước. Mình xem thì biết đẹp song thấy tấm nào như tấm nấy có hiểu rỏ hình nào đẹp hơn hình nào đâu. Hiệp đưa xem một tấm ảnh đen trắng chỉ lấy nét.thôi,coi ai biết là hình gì. Tui xem và nói:
- Hình của một cô gái xỏa tóc. Đây mới là hình chụp có tay nghề giỏi, xử lý làm sao mà chỉ lấy bóng và nét  biểu tượng thôi. Chụp như vầy rất khó.
Hiệp nói:
- Anh nói không rành về nghệ thuật chụp ảnh, sao anh nhận xét như người rành rẻ vậy ?
- Nhìn thấy rồi nói thôi ! Tui nói.
- Thằng này nó làm văn làm thơ hay lắm đấy . Lạc giới thiệu
- Thơ văn là những người có tâm hồn nghệ thuật, hèn gì ảnh nói nghe rành quá .
Cuộc nói chuyện khá dài, trời cũng đã khá khuya. Hiệp đứng dậy kiếu về vì còn bận việc gì đó. Hiệp về tụi tui cũng nghỉ . Lạc nói:
-   Tay Liệt này công nhận nhậu cứng thiệt. Hồi chiều tới giờ  5-6 lon gì đó mà xem ra còn tỉnh queo.
Tui đi vệ sinh, khi ra thì thấy hai người ngồi vào ghế salon bên trong với chiếc laptop của Liệt đang mở mấy cái album ảnh ra xem. Ảnh của thời TKS, ảnh của thời SVSQ của Liệt, ảnh của Trường... Công nhận nhiều ảnh thiệt. Tui nói với Liệt:
- Như vậy ông khóai chụp hình này nọ từ hồi còn trong trường mà ! Thảo nào giờ này sắm máy ảnh xịn đi đây đó chụp hình làm nhà nhiếp ảnh.
Lạc nói:
- Ê! Tao đưa USB cho mày copy hình ảnh TKS, hình trường cho tao để dành coi.
Liệt trả lời:
- Mai mầy đưa USB cho tao, tao sang qua cho.
Trong các hình của trường tui chú ý tấm hình chụp tòan cảnh trường, điều đặc biệt là tấm hình này có cả nhà văn hóa và phòng thí nghiệm nặng, chứ không như những hình tui thấy trên các group  thì không có nhà thí nghiệm nặng , mà chỉ là một khỏang đất trống. Như vậy những hình đó đã lâu rồi nên thiếu.
Coi hình một lát thì sửa sọan đi ngũ.
- Ê ! Mày ngũ chung phòng với tao nè Liệt, cái giường còn rộng mênh mông.
- Thôi để tao ngũ riêng ngòai này cho thỏai mái.
Lạc nói :
- Mày ngũ chung phòng với thằng Tiếm hay ngũ ngòai này tùy mày chọn.
- Tao ngũ ngòai này đi. Liệt nói.
Chị Phiến nói với Lạc :
- Có tấm nệm để không, anh đem ra  trãi chổ salon cho anh Liệt nằm cũng được.
Lạc đem tấm nệm ra trải xuống sàn cùng với gối mền xong tất cả đều đi ngũ.
( còn tiếp )


No comments:

Post a Comment