My Blog List

Tuesday, October 9, 2012

My du ky

 

Hồi thứ sáu ( Bài 9 )

Khỏang 5 giờ 30 chiều thì Tui và Đào Quý Hùng xuống sảnh và gặp vợ chồng Liên cũng ở đó. Trong thời gian chờ đợi, bốn người bèn chụp một số hình làm kỹ niệm. Sáu giờ thì người hướng dẫn của xe Liên gọi tóan của LIên ra xe. Khỏang 5 phút sau thì tui và Hùng theo chân của người hướng dẩn cũng ra xe của mình . Như vậy tour du lịch Las Vegas- Canyon có nhiều xe chứ không phải là một hai xe như lúc đầu mình tưởng, nhưng đa phần là người Tàu. Hùng nói:
- Đúng là hiểm họa da vàng. Mình xem, đi du lịch đây đa số là Tàu. Lúc nảy tay hướng dẩn viên thuyết trình là những khách sạn casino lớn ở đây là Tàu nó mua lại gần hết, ngay như khách sạn mình ở đó chủ cũng Tàu. Mới thấy Tàu đáng sợ như thế nào. Ở Mỹ này Tàu có dân đứng hàng thứ nhì trong các dân tộc ở Mỹ. Thời kỳ kinh tế khủng hỏang này mấy chủ là người  Mỹ làm ăn thua lỗ phải bán và Tàu đem tiền sang nó mua hết. Không khéo mai mốt Tàu là chủ nhân ông vùng Las Vegas này.
Xe bắt đầu chạy dọc con đường chính của thành phố. Bây giờ thì đường phố mới bắt đầu đông dần lên. Mặc dù trời có dịu mát hơn lúc xế trưa, nhưng xem ra vẫn còn nóng hầm hập. dọc theo hai bên đường hầu hết là khách sạn casino. Lúc ở Nam Cali nghe bạn bè bảo ở Las Vegas nóng kinh lắm, vì nó ở vùng sa mạc nên rất nóng. Mình nghĩ trong đầu , tại sao chốn ăn chơi lại đem lên cái vùng nóng như thiêu ấy mà làm, sao không tìm chỗ nào mát mẻ hơn. Giờ thì hiểu ra là ở cái xứ nóng như trong lò lửa này , con người ta, nhất là ban ngày không dám rời khỏi khách sạn, mà không ra ngòai được thì cứ ở trong khách sạn xuống casino đánh bạc là tiện nhất, vì ở đây có máy lạnh nên rất mát. Thì ra người ta làm cũng có chủ ý chứ ! Xe chạy trên đường đi ngang một khu phố , mình nhìn  đó là một khu phố mang màu sắc nước Pháp. Cũng có tháp Eiffel thu nhỏ, Khải hòan môn...Xe dừng lại. Điểm đầu tiên  đi xem là khu nhạc nước. Từ điểm đậu và xuống xe vào trong này khá xa. Từng tóan đi theo hướng dẫn viên của xe mình. Hướng dẫn viên chọn điểm tập họp, xong là tất cả đi dến một cái hồ khá rộng đứng đợi. Một lúc thì thấy từ dưới nước nhô lên những đầu ống màu đen , lúc đầu thì còn mờ mờ dưới nước dần dần nó nhô lên cao khỏi mặt nước. thình lình nước từ dưới bắn lên , nhạc nước bắt đầu. Theo điệu nhạc, từng hàng nước phun cao xen kẻ, đan nhau, hình cung , hình tròn, so le sau trước...  Nói chung nhìn rất đẹp. Hùng nói :
- Bây giờ trời còn sáng chưa có đèn, chứ giờ tối có đèn chiếu , xem còn đẹp hơn nhiều.
Vợ chồng Liên cũng gặp hai đứa tụi tui ở đây. Nói một hai câu là thân ai nấy lo vì khác tóan xe. Xem xong nhạc nước, hướng dẫn viên dẫn vào trong khách sạn. Khách sạn này to thật . Ở giửa có cả một vườn hoa đủ màu sắc trông vô cùng đẹp mắt.

Nơi biểu diễn nhạc nước

Vườn hoa giửa khách sạn

Vòng vòng khỏang 15 phút để xem và chụp hình , tui và Hùng bèn trở ra lại điểm tập họp. Khi đầy đủ người thì theo Hướng dẫn viên ra xe. Xe chạy đến dừng  điểm dọc đừơng để xem show núi lửa phun. Cảnh là mô hình có thác nước , có núi non. Thọat đầu cũng đất đá gầm gừ rung chuyển, khói phụt lên ..rồi lửa phun, nham thạch chảy bằng hiệu ứng của ánh sáng đèn. Xong show này qua một khách sạn khác để thăm viếng. Khách sạn này cũng to hơn cả khách sạn hồi nảy. Nhìn lên bầu trời trong xanh điểm mây trắng, lấp lánh những vì sao.... nhưng nhìn kỹ thì là khung cảnh bên trên nóc khách sạn được trang trí mà thọat nhìn như bầu trời thật.Hùng trầm trồ:
- Ông xem đẹp hôn? Nhìn tưởng bầu trời thật chứ ! Nhìn kỷ ở mấy chổ ráp với nóc mới biết đồ trang trí.
 Một dòng sông trong xanh uốn lượn , vài chiếc cầu bắt ngang, những chiếc thuyền chèo lửng lờ đưa khách du ngọan trên sông... một khung cảnh giống của nước Ý. Đi qua cầu là vào khu buôn bán, tui và Hùng đến nhìn một họa sĩ vẽ chân dung. Một cô bé ngồi cho họa sỉ vẻ. Ông ta là người Nhật hay Hoa gì đó.  Ông ta vẻ bằng bút chì . Trong khỏang cạn một tụần trà thì xong bức họa cho cô bé. Vợ ông lấy khung hình bỏ vào và cho khung đã có hình vào một túi xách bằng giấy. Cha mẹ cô bé trả $40. Hai đứa đến cách chỗ đó vài mét thì có một tay điêu khắc. Tay này mới là cao thủ. Một cô gái tuổi độ đôi mươi , tóc dài trông rất đẹp ngồi cho ông ta đắp và tạc hình của cô. Tui và Hùng đứng xem ông đắp tóc mai và cái tai rồi điêu khắc . Hùng khen:
- Tay này còn "độc" hơn tay vẽ hồi nảy. Cái này mới khó. Thông thường người ta làm khuôn theo một mẫu hình trước, nhưng tay này cứ nhìn vừa đắp, vừa khắc mới "độc chiêu", thuộc hàng cao thủ thượng thừa. 
Xem một lát hai đứa bèn đi ra  ngắm bầu trời ( giả ) và nhìn những chiếc thuyền có những "lái thuyền" ăn vận như thời xưa ở phương Tây chở du khách tìm cảm giác du ngọan trên sông nước.

Một khúc của dòng sông trong khu khách sạn

Đến giờ ra xe. Khi đầy đủ thì xe chạy cũng trên con đừơng chính xuống khu Las Vegas cũ cách khu mới lúc nảy khỏang  mười mấy hai chục cây số gì đó ( ?). Khu này nghe nói là khu trung tâm của Las Vegas thời xưa, nay thêm khu mới lúc nảy, nhưng mặc dù nói là cũ , nhưng người ta đông cũng đâu thua gì khu lúc nảy. Xe dừng lại một điểm cho du khách thăm viếng, ăn uống khỏang nửa tiếng. Bước qua bên kia đường có một cái tiệm , tui và Hùng đi vào trong , nhưng không thích , bèn đi ra. Hùng nói:
- Qua bên kia đường xem có tiệm ăn của Tàu của Nhật gì đó ăn cơm cho đở ngán.. 
Đi vào một khu có nhiều tiệm bán thức ăn. Hùng đứng xếp hàng ở một tiệm Nhật đợi order thức ăn, tui lại một chiếc bàn giữ chỗ. Vừa ngồi xong thì vợ chồng Liên xuất hiện. Bà xã Liên đề nghị lại bàn đàng kia còn rộng mình ngồi cho đủ bốn người. Liên lại nhờ Hùng order luôn khỏi phải đứng đợi. Hùng vẫn đứng đợi từ nảy giờ khá  lâu. Tui nhìn thấy còn năm ba người nữa , Hùng bỏ đi lại nói. thôi mình lại mua đồ ăn của Mễ cho nhanh chớ đợi ở đằng ấy chắc hết giờ. Hùng và Liên lại tiệm thức ăn của Mễ. Một chút thì có thức ăn mang lại bàn. Bốn  người cùng ăn. Liên đi mua mấy chai nước ướp lạnh mang lại. Ăn uồng xong  đi ra ngòai chỗ đợi xe. Tại đây là ngã ba có một con đường nhỏ được che mái cong , một sân khấu với dàn âm thanh khủng, những cô gái mặc bikini làm tiếp viên bán hàng hai bên . Giửa đường đầy những thanh niên nam nữ đang múa may nhảy nhún theo nhạc. Đèn điện tử, laser chạy trên nóc thay cảnh liên hồi bắt nhức con mắt. Mới bước vào nghe nhạc đánh lùng bùng lổ tai, tim nhảy thình thịch...vội chạy ra đầu đường đứng chờ xe bus tới.  Độ chừng năm mười phút thì xe bus đến. Lên xe, điểm danh còn thiếu hai người. Hai cô người da trắng. Xe chờ một chút nữa. Vẫn chưa thấy hai cô ấy.  Hướng dẫn viên ra hiệu cho xe chạy,  vì trê quá rồi. !0 giờ khuya hơn rồi.
 Về đến khách sạn đã hơn 10 giờ rưởi khuya. Tui Hùng đang leo lên giường nằm cho ngay lưng thì có tiếng gỏ cửa. Hùng mở cửa thì là Liên.
- Ê ! Đi nhậu vài chai hôn ? Liên hỏi hai đứa tụi tui.
Hùng bảo:
- Gần 11giờ khuya rồi nhậu gì nữa cha nội. Mai còn đi sớm nữa đó , nhậu mai đi sao nổi.
- Vậy thôi há ! thôi vậy nghỉ khỏe mai đi, chiều về rồi tính.
Liên nói vậy đóng cửa để về phòng ở lầu 11. Tui đi tắm ra  thì Hùng đã ngũ rồi .
- Ông này dễ ngũ thiệt !
Tui nói xong cũng phóng lên giường kéo chăn và ngũ...
( còn tiếp )

No comments:

Post a Comment