Lời tuyên thệ năm xưa
Ba mươi tám mùa xuân qua
Từ Đà Lạt mùa mai nở
Tôi và anh chưa gặp lại
Mỗi người mỗi ngã chia xa
Mười tám tháng giêng năm ấy
Nhớ chăng anh lời tuyên thệ
Hô vang dội Vũ Đình Trường
Lòng sục sôi đầy khí thế
Anh bay cao bảo vệ trời
Anh cởi sóng canh biển cả
Anh đứng gác an rừng núi
Anh giữ làng quê êm ả
Mây trời anh dệt thơ ca
Bạc đầu hoa biển hát hòa sóng ru
Núi rừng hùng vĩ ngàn thu
Gió lay đồng lúa tít mù bóng chim
Anh đi nắng dội mưa dìm
Gót giày in dấu khắp miền quê hương
Tình riêng tim vẫn vấn vương
Tình non tình nước bước đường anh theo
Rồi vào tháng tư mùa hạ
Quê hương mất bởi giặc thù
Phút giây nghe hồn băng giá
Lời thề còn vọng tâm tư
Từ đấy thôi đành cách biệt nhau
Bạn bè tứ tán biết phương nào
Anh đi tôi ở xa vời vợi
Mỗi góc trời riêng chung nổi đau
Mười tám tháng giêng nay trở lại
Ba mươi tám mùa xuân qua mau
Lời thề năm xưa còn vang mãi
Ngậm ngùi thay tóc đã bạc màu
Mười tám tháng giêng năm nay
Anh tôi vẫn chưa gặp lại
Nhưng anh tôi vẫn nhớ mãi
Lời thề ta đã vung tay !
Tặng các bạn ba mươi tám năm tôi chưa lần gặp lại !
18/01/2012
Bác Tư
No comments:
Post a Comment