Giá mà ông có một chút liêm sĩ
Sau khi bài "Giá không có tôi" và cái video clip "Mạn đàm với nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn" được tung lên Internet thì đồng bào đã dạy cho ông Nguyễn Ngọc Ngạn (NNN) một bài học để đời. Do đó bài viết này chỉ nhằm nói thêm về một vài điều chưa được nói đến hoặc có nói đến nhưng chưa nói hết ý, chưa nói cho cùng.
Trước nhất xin phải nói ngày là - Nhẹ nhàng nhắc đến cái chết đau thương của vợ con ông trên đường vượt biên để thức tỉnh ông NNN về cái hoạ CS, về Ngày 30 Tháng Tư là một điều rất tế nhị khả dĩ chấp nhận được. Nhưng trách ông là một người chồng, người cha bạc bẻo, vô cảm vì nghĩ rằng ông không bao giờ sang Mã Lai để thăm mộ vợ con ông là một điều không nên. Vì việc viếng mộ vợ con ông là chuyện riêng tư, ông có viếng hay không là quyền của ông. Hơn nữa, nếu ông lặng lẽ đi thăm mộ một mình, không trống không kèn, thì làm sao mà ai biết được. Khi phản bác lời nói, lập luận, việc làm của một cá nhân nào đó mà lại đem những cái khiếm kuyết cá nhân, những chuyện gia đình, những vết thương đau, những nổi niềm riêng tư (không trực tiếp liên quan đến vấn đề, sự việc) ra mà dè biểu, chê bai là điều không tốt. Nếu ông có lỗi với người quá cố thì cứ để cho lương tâm ông tự phán xét.
Qua bài viết "Giá không có tôi" và cái video clip "Mạn đàm với nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn" rõ ràng là ông NNN đã bày tỏ sự tức giận của mình bằng cách đề cao cái tôi thái quá - vô cùng cao ngạo!
Ông NNN cho rằng lòng ganh tị thường làm cho người ta trở nên nhỏ nhen và độc ác. Vậy nếu có sự ganh tị thì những ai có thể ganh tị với ông? Người ta thường nói hai cô ca sĩ có khen nhau bao giờ, vậy thì những người có thể ganh tị với ông phải là những người làm cùng ngành nghề với ông, tức nghề MC. Những MC tiếng tăm thì chỉ có Nam Lộc, Việt Dũng, Việt Thảo nhưng từ trước đến nay những người này lại không có lấy nữa lời về ông. Như vậy ai là những người ganh tị tài năng của ông? Chẳng lẽ là những khán giả của ông? Ông có mê sảng hay bị tâm thần không hả ông Ngạn?! (Xin nói nhỏ với ông một điều - có rất nhiều khán giả mê tài ăn nói của ông, mê đến nổi mổi lần có một DVD ca nhạc nào ra là họ mua về chỉ để nghe ông nói chuyện, còn các màn trình diễn khác thì chỉ được xem lướt qua hoặc bị bấm forward cho tới luôn bác tài.)
Qua cái video clip thì thấy quá rỏ ràng là buổi phỏng vấn "Mạn đàm với nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn" hoàn toàn do ông NNN đạo diễn. Đây đúng là một vở kịch ngắn do ông viết script, dàn dựng, và nhờ/mướn một đứa con nít làm "cò mồi" diễn chung. Giá mà ông có một chút liêm sĩ thì ông đã không đóng một vở kịch tồi và trơ trẽn đến như vậy. Nếu muốn có một cuộc phỏng vấn trung thực, đúng ra ông phải nhờ đến một người làm trong ngành truyền thông, báo chí hay một người có kinh nghiệm, tên tuổi giúp ông. Rất tiếc là ông không có can đảm, ngay thẳng và đạo đức để làm việc đó như chính những lời mà ông dùng để lên mặt dạy đời: "Họ dùng những lời lẽ thô tục, cộc cằn, quên cả tuổi tác và địa vị của mình, quên rằng mình đã có con cháu và hằng ngày vẫn nghiêm khắc dạy con cháu bài học ngay thẳng và đạo đức!"
Hoàn toàn đồng ý với ông NNN là chúng ta không nên tránh né những ngày tháng trùng với một cái ngày gì đó của CSVN. Tuy nhiên, Ngày 30 Tháng Tư là ngày đại tang của cả một dân tộc thì không thế nào là một ngày để vui chơi mà là một ngày để tưởng niệm, để hồi tưởng những đau thương, mất mát của quá khứ. Để rồi từ đó chúng ta mới có thể cảm nhận, trân quý những gì mình có được ngày hôm này, mới lần mò đi tìm hiểu sự thật, mạnh dạn nói lên sự thật và tiếp tục đấu tranh cho một Việt Nam tương lai tươi sáng hơn. Cho dầu mai đây CS không còn trên đất nước Việt Nam thì Ngày 30 Tháng Tư vẫn là mãi mãi là một ngày giổ của dân tộc mà các thế hệ con cháu về sau cần phải ghi nhớ. Cũng như đối với hàng ngàn gia đình, những ngày đầu năm chính là ngày giổ của những nạn nhân bị sát hại trong biến cố Tết Mậu Thân mà những người còn sống sót không bao giờ quên.!!!
Ông là người có trình độ, học cao, hiểu rộng, tài năng, uyên bác hơn thế nữa là một cựu quân nhân QLVNCH nhưng vẫn CỐ TÌNH không hiểu được ý nghĩa của Ngày 30 Tháng 04, không hiểu được sự uất ức và nổi đau của hàng triệu đồng bào vào cái ngày đen tối nhất của lịch sử thì quả đúng là: Trình độ có hạn nhưng khốn nạn thì vô cùng!
Không những cái tựa bài "Giá không có tôi" đã nói lên sự sự cao ngạo của ông NNN mà ngay cả trong bài viết, trong cái video clip ông NNN cũng đã lập đi lập lại nhiêu lần rằng người ta chống cái show ca nhạc ở Berlin không phải là vì trình diễn nhằm vào Ngày 30 Tháng Tư mà là vì sự có mặt của ông. Nhưng rồi khi nói về sự di ứng của đồng bào đối với những ngày tháng trùng với các ngày lễ của CSVN thì ông lại dẫn chứng show ca nhạc của Asia "Hát với Thần Tượng" đã bị đồng bào chống báng vì trình diễn nhằm vào ngày 19/05. Vậy xin thưa với ông rằng trong show ca nhạc này có mặt ông không mà đồng bào vẫn chống? Giá mà ông có một chút liêm sĩ, giá mà ông không quá cao ngạo thì ông đã không bị hố to đến như vậy!
Ông NNN nói rằng: "Văn hóa Mỹ nặng về khuyến khích, văn hóa Việt nặng về đả kích". Là một nhà giáo, một con người văn chương, học cao, hiểu rộng, sâu sắc như ông mà lại tóm gọn văn hoá của một quốc gia, một dân tộc vào có hai chữ "đả kích" thì quả thật ông NNN quá nông cạn, quá thiển cận, quá dốt nát (ignorant). Văn hoá của một đất nước, dân tộc đều có những cái tốt và những cái xấu phát sinh ra từ bản chất của con người, về cách sống và bối cảnh lịch sử của đất nước. Một trong những nét đẹp của văn hoá Việt Nam là tiên học lễ hậu học văn, là phải lễ phép, nhún nhường, khiêm tốn - nhưng ông NNN lại quá tự tôn, kiêu căng, cao ngạo, phách lối. Ông NNN có còn/phải là người Việt Nam không?! Hơn nữa, ngoài việc tự đề cao mình trong bài viết và cái video clip thì ông Ngạn chỉ chăm chú vào việc ĐẢ KÍCH những phản ứng của đồng bào - có phải ông Ngạn đã tự chửi mình đó chăng?!
Nói về sự ứng dụng và những lợi ích của Internet vào đời sống hàng ngày thì vô cùng. Từ các cơ quan công quyền cho đến các trung tâm nghiên cứu khoa học, ... các cơ sở kinh doanh, thương mại, ... các trường đại học, trung học, tiểu học, ... rồi đi vào từng gia đình, bất cứ ở đâu, bất cứ cái gì - tất cả đều phải ít nhiều dùng đến Internet. Không có Internet sự vận hành của cả thế giới sẽ bị khựng lại, ngưng trệ, bị xáo trộn và khủng hoảng.
Chỉ riêng việc gởi email, một phương tiện liên lạc thật vô cùng nhanh chóng, tiện lợi và thông dụng, bắt buộc phải dùng đến Internet. Theo ước tính vào năm 2010 thì hiện nay trên thế giới có đến 2.8 triệu email được gởi đi mổi giây, 294 tỉ email mổi ngày và vào khoảng 90 thiên (ngàn) tỉ email mổi năm ("294 billion messages per day means more than 2.8 million emails are sent every second and some 90 trillion emails are sent per year" - http://email.about.com/od/emailtrivi...ls_per_day.htm).
Ngoài ra doanh thu của hầu như tất cả các doanh nghiệp đều phải lệ thuộc phần nào vào Internet. Lấy thí dụ các công ty trong lãnh vực điện toán có doanh thu lên đến hàng chục, hàng trăm tỉ đô la mổi năm như Apple, Microsoft, Google, Samsung ... nếu không có Internet thì ngay cả các máy đang được quảng cáo rầm rộ và "ăn khách" nhất như iPad (Apple), Surface (Microsoft), Nexus (Google), Galaxy (Samsung),... sẽ trở thành những thứ vô dụng, bán không ai mua, rồi chuyện gì sẽ xảy đến các công ty này và các doanh nghiệp liên quan?! Nếu không có Internet thì tất cả các trang web, các trang blog, các mạng truyền thông xã hội (social media) như Facebook, Twitter, Youtube, LinkedIn, ... đều biến mất, đưa con người trở về thời kỳ cô lập, mù tịt với thế giới bên ngoài.
Vậy mà ông NNN lại cho rằng Internet là cái thùng rác. Hồ đồ như vậy vô tình ông NNN đã tự vạch áo cho thiên hạ biết mình là kẻ dốt nát (ignorant). Đồng ý với ông là Internet cũng có mặt xấu của nó. Tuy nhiên xấu hay tốt là do sự lựa chọn của mình nhất là đối với người hiểu biết. Nếu ông Ngạn vào Internet để xem hình, xem phim XXX thì ông Ngạn xấu chứ đâu phải Internet xấu.
Xin đưa ra cái thí dụ này về Internet để cho ông Ngạn dễ hiểu. Hãy cứ tưởng tượng Internet là hệ thống đường sá chằng chịt dẫn đi khắp ngã đường của một thành phố - có những con đường dẫn đến các trung tâm hành chánh, phố xá, chợ, quán, trường học, bệnh viên, chùa, nhà thờ, ... thì cũng có những con đường dẫn đến những khu đèn đỏ, rác rưỡi, tối tăm, ... và đối với một người hiểu biết như ông Ngạn thì việc muốn đi đâu, đến đâu là đều do mình quyết định. Do đó đi đến một chổ tốt hay xấu, thùng rác hay kho tàng là đều do mình chọn, tự mình quyết định không thể nào hồ đồ cho rằng cả một thành phố là cái thùng rác, là một bãi rác. Nếu bây giờ tất cả các hệ thông giao thông (đường bộ, đường thuỷ, đường hoả xa, đường hàng không) trên thế giới bổng nhiên biến mất thì ông Ngạn có thể tưởng tượng được những chuyện gì sẽ xảy ra?!
Nói thêm về con người tốt hay xấu thì trước nhất sự tốt xấu là do mình chứ không không thể nào cứ đỗ lổi cho ngoại/hoàn cảnh. Ở một chổ tốt, tìm đến một chổ tốt chưa hẳn là người tốt và ngược lại. Thí dụ Chùa và Nhà Thờ là chỗ tu hành, trang nghiêm, truyền giảng giáo lý, đạo làm người là một chổ tốt nhưng không phải tất cả những người tu hành, các cha, các thầy đều tốt. Không phải những ai đi Chùa, đi Nhà Thờ đều là những người tốt, là những người đạo đức đáng kính. Tốt hay xấu là do ở tấm lòng, bản chất của con người. Cái áo không làm nên thầy tu, văn hay chử tốt không tạo nên phẩm hạnh của một con người.
Khi ông NNN cho rằng Internet là cái thùng rác là ông đã xúc phạm đến hàng tỉ người trên thế giới vì ông cho rằng họ là những người xấu, những người đang bới rác trong đó có cả những người đang làm việc kề cận bên ông, những người trong gia đình của ông.
Nhưng thật là mỉa mai và trơ trẽn thay - "Ông NNN mặc dù cho rằng 'Internet là cái thùng rác, không dùng Internét, nhưng đã dùng Internet để tung ra lá thư 'Giá không có tôi', và một clip video phỏng vấn để biện luận cho lý do tại sao ông đồng ý tham dự làm MC show này ("Chuyện dài Nguyễn Ngọc Ngạn" - Nguyễn Tài Ngọc).
Ông NNN thường nói rằng ông không có cell-phone, không biết dùng computer và dĩ nhiên không có e-mail như vậy thì ai đã cả gan "qua mặt" ông NNN tung bài "Giá không có tôi" lên Internet, bỏ cái video clip phỏng vấn này lên youtube nếu không được sự đồng ý và cho phép của chính đương sự. Nói trắng ra là chính ông đã cho/nhờ người khác tung bài viết và cái video clip này lên hệ thống Internet mà chính ông đã gọi đó là cái thùng rác. Giá mà ông có một chút liêm sĩ thì ông đã không nhổ ra rồi liếm lại.
Tạm thời bỏ qua bài viết "Giá không có tôi" vì sau khi bài này được tung lên net thì đã được chuyển đi tứ tán không còn nằm trong vòng kiểm soát của ông Ngạn. Nhưng việc bỏ lên hay lấy xuống cái video clip "Mạn đàm với nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn" là hoàn toàn do quyền quyết định của ông.
Cho nên giá mà ông có một chút liêm sĩ thì ông đã không bỏ cái video clip này lên Internet ngay từ đầu. Giả sử như có đứa nào ngỗ ngáo bỏ cái video clip này lên Internet mà không xin phép ông, giá mà ông có một chút liêm sĩ thì ông đã bảo người đó lấy cái video clip ấy xuống từ lâu rồi chứ đâu có để nó nằm chình ình trong cái thùng rác cho đến bây giờ!
Chưa hết, trong các show ca nhạc, những dữ kiện, tài liệu, những mẩu chuyện vui ông kể, những lá thơ của khán giả mà ông đọc đa số đều được moi móc từ thùng rác Internet mà ra. Vậy phải có người bới cái thùng rác Internet để thâu lượm những tài liệu, những mẩu chuyện vui, những lá thơ của độc giả, ... và ông là người cho rằng Internet là cái thùng rác mà lại phải sống bám, sống nhờ vào những người đi bới rác, vậy thì liêm sĩ của ông ở đâu? Giá mà ông có một chút liêm sĩ thì từ nay ông sẽ không bao giờ đọc thơ khán giả, kể chuyện vui, đưa ra những dữ kiện bới từ đống rác Internet.
Bản chất của ông NNN có thể được "diễn giãi" bằng một chuỗi những chữ bắt đầu bằng mẩu tự "N": Nguyễn Ngọc Ngạn ngớ ngẫn, ngờ ngệch, ngông ngênh, Ngạn nông nổi, Ngạn nói năng ngang ngược, ngỗ ngáo, ngược ngạo, Ngạn nói ngoa, Ngạn nhập nhằng nguỵ ngữ, Ngạn ngố, Ngạn ngu ... [xin hiểu chữ "ngu" theo nghĩa "ngu dốt" (ignorant) chứ không phải "ngu ngốc" (stupid)].
Đọc được ở đâu đó - "Ba điều trong đời làm hỏng một con người: Rượu + Lòng tự cao + Sự giận dữ". Có lẽ ông Ngạn không thuộc hạng người rượu chè, be bét, sáng say, chiều xỉn, tối lại rai nhưng chính "Lòng tự cao + Sự giận dữ" đã làm cho ông "say sưa" quá đà đánh mất cả tư cách, lòng tự trọng và liêm sĩ của một con người.
Thật đáng tiếc và vô cùng thất vọng!
Phan Trâm Anh
Sau khi bài "Giá không có tôi" và cái video clip "Mạn đàm với nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn" được tung lên Internet thì đồng bào đã dạy cho ông Nguyễn Ngọc Ngạn (NNN) một bài học để đời. Do đó bài viết này chỉ nhằm nói thêm về một vài điều chưa được nói đến hoặc có nói đến nhưng chưa nói hết ý, chưa nói cho cùng.
Trước nhất xin phải nói ngày là - Nhẹ nhàng nhắc đến cái chết đau thương của vợ con ông trên đường vượt biên để thức tỉnh ông NNN về cái hoạ CS, về Ngày 30 Tháng Tư là một điều rất tế nhị khả dĩ chấp nhận được. Nhưng trách ông là một người chồng, người cha bạc bẻo, vô cảm vì nghĩ rằng ông không bao giờ sang Mã Lai để thăm mộ vợ con ông là một điều không nên. Vì việc viếng mộ vợ con ông là chuyện riêng tư, ông có viếng hay không là quyền của ông. Hơn nữa, nếu ông lặng lẽ đi thăm mộ một mình, không trống không kèn, thì làm sao mà ai biết được. Khi phản bác lời nói, lập luận, việc làm của một cá nhân nào đó mà lại đem những cái khiếm kuyết cá nhân, những chuyện gia đình, những vết thương đau, những nổi niềm riêng tư (không trực tiếp liên quan đến vấn đề, sự việc) ra mà dè biểu, chê bai là điều không tốt. Nếu ông có lỗi với người quá cố thì cứ để cho lương tâm ông tự phán xét.
Qua bài viết "Giá không có tôi" và cái video clip "Mạn đàm với nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn" rõ ràng là ông NNN đã bày tỏ sự tức giận của mình bằng cách đề cao cái tôi thái quá - vô cùng cao ngạo!
Ông NNN cho rằng lòng ganh tị thường làm cho người ta trở nên nhỏ nhen và độc ác. Vậy nếu có sự ganh tị thì những ai có thể ganh tị với ông? Người ta thường nói hai cô ca sĩ có khen nhau bao giờ, vậy thì những người có thể ganh tị với ông phải là những người làm cùng ngành nghề với ông, tức nghề MC. Những MC tiếng tăm thì chỉ có Nam Lộc, Việt Dũng, Việt Thảo nhưng từ trước đến nay những người này lại không có lấy nữa lời về ông. Như vậy ai là những người ganh tị tài năng của ông? Chẳng lẽ là những khán giả của ông? Ông có mê sảng hay bị tâm thần không hả ông Ngạn?! (Xin nói nhỏ với ông một điều - có rất nhiều khán giả mê tài ăn nói của ông, mê đến nổi mổi lần có một DVD ca nhạc nào ra là họ mua về chỉ để nghe ông nói chuyện, còn các màn trình diễn khác thì chỉ được xem lướt qua hoặc bị bấm forward cho tới luôn bác tài.)
Qua cái video clip thì thấy quá rỏ ràng là buổi phỏng vấn "Mạn đàm với nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn" hoàn toàn do ông NNN đạo diễn. Đây đúng là một vở kịch ngắn do ông viết script, dàn dựng, và nhờ/mướn một đứa con nít làm "cò mồi" diễn chung. Giá mà ông có một chút liêm sĩ thì ông đã không đóng một vở kịch tồi và trơ trẽn đến như vậy. Nếu muốn có một cuộc phỏng vấn trung thực, đúng ra ông phải nhờ đến một người làm trong ngành truyền thông, báo chí hay một người có kinh nghiệm, tên tuổi giúp ông. Rất tiếc là ông không có can đảm, ngay thẳng và đạo đức để làm việc đó như chính những lời mà ông dùng để lên mặt dạy đời: "Họ dùng những lời lẽ thô tục, cộc cằn, quên cả tuổi tác và địa vị của mình, quên rằng mình đã có con cháu và hằng ngày vẫn nghiêm khắc dạy con cháu bài học ngay thẳng và đạo đức!"
Hoàn toàn đồng ý với ông NNN là chúng ta không nên tránh né những ngày tháng trùng với một cái ngày gì đó của CSVN. Tuy nhiên, Ngày 30 Tháng Tư là ngày đại tang của cả một dân tộc thì không thế nào là một ngày để vui chơi mà là một ngày để tưởng niệm, để hồi tưởng những đau thương, mất mát của quá khứ. Để rồi từ đó chúng ta mới có thể cảm nhận, trân quý những gì mình có được ngày hôm này, mới lần mò đi tìm hiểu sự thật, mạnh dạn nói lên sự thật và tiếp tục đấu tranh cho một Việt Nam tương lai tươi sáng hơn. Cho dầu mai đây CS không còn trên đất nước Việt Nam thì Ngày 30 Tháng Tư vẫn là mãi mãi là một ngày giổ của dân tộc mà các thế hệ con cháu về sau cần phải ghi nhớ. Cũng như đối với hàng ngàn gia đình, những ngày đầu năm chính là ngày giổ của những nạn nhân bị sát hại trong biến cố Tết Mậu Thân mà những người còn sống sót không bao giờ quên.!!!
Ông là người có trình độ, học cao, hiểu rộng, tài năng, uyên bác hơn thế nữa là một cựu quân nhân QLVNCH nhưng vẫn CỐ TÌNH không hiểu được ý nghĩa của Ngày 30 Tháng 04, không hiểu được sự uất ức và nổi đau của hàng triệu đồng bào vào cái ngày đen tối nhất của lịch sử thì quả đúng là: Trình độ có hạn nhưng khốn nạn thì vô cùng!
Không những cái tựa bài "Giá không có tôi" đã nói lên sự sự cao ngạo của ông NNN mà ngay cả trong bài viết, trong cái video clip ông NNN cũng đã lập đi lập lại nhiêu lần rằng người ta chống cái show ca nhạc ở Berlin không phải là vì trình diễn nhằm vào Ngày 30 Tháng Tư mà là vì sự có mặt của ông. Nhưng rồi khi nói về sự di ứng của đồng bào đối với những ngày tháng trùng với các ngày lễ của CSVN thì ông lại dẫn chứng show ca nhạc của Asia "Hát với Thần Tượng" đã bị đồng bào chống báng vì trình diễn nhằm vào ngày 19/05. Vậy xin thưa với ông rằng trong show ca nhạc này có mặt ông không mà đồng bào vẫn chống? Giá mà ông có một chút liêm sĩ, giá mà ông không quá cao ngạo thì ông đã không bị hố to đến như vậy!
Ông NNN nói rằng: "Văn hóa Mỹ nặng về khuyến khích, văn hóa Việt nặng về đả kích". Là một nhà giáo, một con người văn chương, học cao, hiểu rộng, sâu sắc như ông mà lại tóm gọn văn hoá của một quốc gia, một dân tộc vào có hai chữ "đả kích" thì quả thật ông NNN quá nông cạn, quá thiển cận, quá dốt nát (ignorant). Văn hoá của một đất nước, dân tộc đều có những cái tốt và những cái xấu phát sinh ra từ bản chất của con người, về cách sống và bối cảnh lịch sử của đất nước. Một trong những nét đẹp của văn hoá Việt Nam là tiên học lễ hậu học văn, là phải lễ phép, nhún nhường, khiêm tốn - nhưng ông NNN lại quá tự tôn, kiêu căng, cao ngạo, phách lối. Ông NNN có còn/phải là người Việt Nam không?! Hơn nữa, ngoài việc tự đề cao mình trong bài viết và cái video clip thì ông Ngạn chỉ chăm chú vào việc ĐẢ KÍCH những phản ứng của đồng bào - có phải ông Ngạn đã tự chửi mình đó chăng?!
Nói về sự ứng dụng và những lợi ích của Internet vào đời sống hàng ngày thì vô cùng. Từ các cơ quan công quyền cho đến các trung tâm nghiên cứu khoa học, ... các cơ sở kinh doanh, thương mại, ... các trường đại học, trung học, tiểu học, ... rồi đi vào từng gia đình, bất cứ ở đâu, bất cứ cái gì - tất cả đều phải ít nhiều dùng đến Internet. Không có Internet sự vận hành của cả thế giới sẽ bị khựng lại, ngưng trệ, bị xáo trộn và khủng hoảng.
Chỉ riêng việc gởi email, một phương tiện liên lạc thật vô cùng nhanh chóng, tiện lợi và thông dụng, bắt buộc phải dùng đến Internet. Theo ước tính vào năm 2010 thì hiện nay trên thế giới có đến 2.8 triệu email được gởi đi mổi giây, 294 tỉ email mổi ngày và vào khoảng 90 thiên (ngàn) tỉ email mổi năm ("294 billion messages per day means more than 2.8 million emails are sent every second and some 90 trillion emails are sent per year" - http://email.about.com/od/emailtrivi...ls_per_day.htm).
Ngoài ra doanh thu của hầu như tất cả các doanh nghiệp đều phải lệ thuộc phần nào vào Internet. Lấy thí dụ các công ty trong lãnh vực điện toán có doanh thu lên đến hàng chục, hàng trăm tỉ đô la mổi năm như Apple, Microsoft, Google, Samsung ... nếu không có Internet thì ngay cả các máy đang được quảng cáo rầm rộ và "ăn khách" nhất như iPad (Apple), Surface (Microsoft), Nexus (Google), Galaxy (Samsung),... sẽ trở thành những thứ vô dụng, bán không ai mua, rồi chuyện gì sẽ xảy đến các công ty này và các doanh nghiệp liên quan?! Nếu không có Internet thì tất cả các trang web, các trang blog, các mạng truyền thông xã hội (social media) như Facebook, Twitter, Youtube, LinkedIn, ... đều biến mất, đưa con người trở về thời kỳ cô lập, mù tịt với thế giới bên ngoài.
Vậy mà ông NNN lại cho rằng Internet là cái thùng rác. Hồ đồ như vậy vô tình ông NNN đã tự vạch áo cho thiên hạ biết mình là kẻ dốt nát (ignorant). Đồng ý với ông là Internet cũng có mặt xấu của nó. Tuy nhiên xấu hay tốt là do sự lựa chọn của mình nhất là đối với người hiểu biết. Nếu ông Ngạn vào Internet để xem hình, xem phim XXX thì ông Ngạn xấu chứ đâu phải Internet xấu.
Xin đưa ra cái thí dụ này về Internet để cho ông Ngạn dễ hiểu. Hãy cứ tưởng tượng Internet là hệ thống đường sá chằng chịt dẫn đi khắp ngã đường của một thành phố - có những con đường dẫn đến các trung tâm hành chánh, phố xá, chợ, quán, trường học, bệnh viên, chùa, nhà thờ, ... thì cũng có những con đường dẫn đến những khu đèn đỏ, rác rưỡi, tối tăm, ... và đối với một người hiểu biết như ông Ngạn thì việc muốn đi đâu, đến đâu là đều do mình quyết định. Do đó đi đến một chổ tốt hay xấu, thùng rác hay kho tàng là đều do mình chọn, tự mình quyết định không thể nào hồ đồ cho rằng cả một thành phố là cái thùng rác, là một bãi rác. Nếu bây giờ tất cả các hệ thông giao thông (đường bộ, đường thuỷ, đường hoả xa, đường hàng không) trên thế giới bổng nhiên biến mất thì ông Ngạn có thể tưởng tượng được những chuyện gì sẽ xảy ra?!
Nói thêm về con người tốt hay xấu thì trước nhất sự tốt xấu là do mình chứ không không thể nào cứ đỗ lổi cho ngoại/hoàn cảnh. Ở một chổ tốt, tìm đến một chổ tốt chưa hẳn là người tốt và ngược lại. Thí dụ Chùa và Nhà Thờ là chỗ tu hành, trang nghiêm, truyền giảng giáo lý, đạo làm người là một chổ tốt nhưng không phải tất cả những người tu hành, các cha, các thầy đều tốt. Không phải những ai đi Chùa, đi Nhà Thờ đều là những người tốt, là những người đạo đức đáng kính. Tốt hay xấu là do ở tấm lòng, bản chất của con người. Cái áo không làm nên thầy tu, văn hay chử tốt không tạo nên phẩm hạnh của một con người.
Khi ông NNN cho rằng Internet là cái thùng rác là ông đã xúc phạm đến hàng tỉ người trên thế giới vì ông cho rằng họ là những người xấu, những người đang bới rác trong đó có cả những người đang làm việc kề cận bên ông, những người trong gia đình của ông.
Nhưng thật là mỉa mai và trơ trẽn thay - "Ông NNN mặc dù cho rằng 'Internet là cái thùng rác, không dùng Internét, nhưng đã dùng Internet để tung ra lá thư 'Giá không có tôi', và một clip video phỏng vấn để biện luận cho lý do tại sao ông đồng ý tham dự làm MC show này ("Chuyện dài Nguyễn Ngọc Ngạn" - Nguyễn Tài Ngọc).
Ông NNN thường nói rằng ông không có cell-phone, không biết dùng computer và dĩ nhiên không có e-mail như vậy thì ai đã cả gan "qua mặt" ông NNN tung bài "Giá không có tôi" lên Internet, bỏ cái video clip phỏng vấn này lên youtube nếu không được sự đồng ý và cho phép của chính đương sự. Nói trắng ra là chính ông đã cho/nhờ người khác tung bài viết và cái video clip này lên hệ thống Internet mà chính ông đã gọi đó là cái thùng rác. Giá mà ông có một chút liêm sĩ thì ông đã không nhổ ra rồi liếm lại.
Tạm thời bỏ qua bài viết "Giá không có tôi" vì sau khi bài này được tung lên net thì đã được chuyển đi tứ tán không còn nằm trong vòng kiểm soát của ông Ngạn. Nhưng việc bỏ lên hay lấy xuống cái video clip "Mạn đàm với nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn" là hoàn toàn do quyền quyết định của ông.
Cho nên giá mà ông có một chút liêm sĩ thì ông đã không bỏ cái video clip này lên Internet ngay từ đầu. Giả sử như có đứa nào ngỗ ngáo bỏ cái video clip này lên Internet mà không xin phép ông, giá mà ông có một chút liêm sĩ thì ông đã bảo người đó lấy cái video clip ấy xuống từ lâu rồi chứ đâu có để nó nằm chình ình trong cái thùng rác cho đến bây giờ!
Chưa hết, trong các show ca nhạc, những dữ kiện, tài liệu, những mẩu chuyện vui ông kể, những lá thơ của khán giả mà ông đọc đa số đều được moi móc từ thùng rác Internet mà ra. Vậy phải có người bới cái thùng rác Internet để thâu lượm những tài liệu, những mẩu chuyện vui, những lá thơ của độc giả, ... và ông là người cho rằng Internet là cái thùng rác mà lại phải sống bám, sống nhờ vào những người đi bới rác, vậy thì liêm sĩ của ông ở đâu? Giá mà ông có một chút liêm sĩ thì từ nay ông sẽ không bao giờ đọc thơ khán giả, kể chuyện vui, đưa ra những dữ kiện bới từ đống rác Internet.
Bản chất của ông NNN có thể được "diễn giãi" bằng một chuỗi những chữ bắt đầu bằng mẩu tự "N": Nguyễn Ngọc Ngạn ngớ ngẫn, ngờ ngệch, ngông ngênh, Ngạn nông nổi, Ngạn nói năng ngang ngược, ngỗ ngáo, ngược ngạo, Ngạn nói ngoa, Ngạn nhập nhằng nguỵ ngữ, Ngạn ngố, Ngạn ngu ... [xin hiểu chữ "ngu" theo nghĩa "ngu dốt" (ignorant) chứ không phải "ngu ngốc" (stupid)].
Đọc được ở đâu đó - "Ba điều trong đời làm hỏng một con người: Rượu + Lòng tự cao + Sự giận dữ". Có lẽ ông Ngạn không thuộc hạng người rượu chè, be bét, sáng say, chiều xỉn, tối lại rai nhưng chính "Lòng tự cao + Sự giận dữ" đã làm cho ông "say sưa" quá đà đánh mất cả tư cách, lòng tự trọng và liêm sĩ của một con người.
Thật đáng tiếc và vô cùng thất vọng!
Phan Trâm Anh
No comments:
Post a Comment